Ra khỏi triển lãm tranh thì trời đã nhá nhem tối. Kiều Dĩ Đường đi dạo phố với hội chị em từ trước. Cậu bạn nhỏ Đường Nam thì hoàn toàn ngủ say như chết, bị Lâm Khâm Hòa nhét vào ghế phó lái rồi thắt dây an toàn. Đào Khê cất chỗ kẹo chưa ăn hết đi, cùng ngồi vào ghế sau của xe với Lâm Khâm Hòa.
Sợ đánh thức Đường Nam nên trong xe không ai nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở nhè nhẹ của bạn nhỏ đang ngủ.
Bầu không khí yên tĩnh này đối với Đào Khê mà nói có phần giày vò, bởi vì một khi tĩnh lặng thế này, sự tồn tại của người bên cạnh sẽ đột nhiên rõ rệt đến mức không thể nào phớt lờ được.
Cậu muốn nói chuyện với Lâm Khâm Hòa, kể với anh rằng mình đã có bức tranh đầu tiên được bán đi một cách chân chính, kể rằng qua buổi triển lãm cậu quen được rất nhiều tiền bối và bạn mới, kể rằng sau này mình sẽ tiếp tục vẽ nữa, còn muốn nói cậu định tặng anh một bức tranh độc nhất vô nhị…
Đào Khê lại lặng lẽ nhìn sang bên cạnh, thấy Lâm Khâm Hòa cúi đầu xem điện thoại.
Cậu thu hồi ánh mắt, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ để sự chú ý của mình bị phong cảnh bên ngoài phân tán đi. Nhưng điện thoại cầm trong tay chợt rung lên khiến nhịp tim cậu cũng chấn động theo.
Đào Khê vội vàng cúi đầu xuống nhìn điện thoại, hóa ra Lâm Khâm Hòa gửi một tin nhắn đến.
Moon: Muốn nói gì?
Đào Khê giật thót trong lòng, không nhịn được nhìn sang bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-den-ben-em/1798766/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.