Đào Khê như được thức tỉnh, phấn khởi suốt cả một tuần, thậm chí không còn quá ghen tị với Dương Đa Lạc nữa.
Cho dù Dương Đa Lạc có lợi thế ở vị trí vốn phải thuộc về cậu, cậu sẽ chứng minh bản thân, dù cho không có gì cả cũng sẽ ưu tú hơn Dương Đa Lạc.
Cậu phải chiếm lấy mặt trăng, cho dù xung quanh trăng còn những ngôi sao khác thì cũng có sao đâu?
Đào Khê cẩn thận phân tích, bây giờ có một nghìn là có thể mua được một chiếc điện thoại di động thông minh. Nhưng mỗi tháng ngoài tiền sinh hoạt ra cậu còn phải để dành tiền mua thuốc chữa bệnh cho Đào Lạc, vì vậy cậu phải ra ngoài làm thêm kiếm một ít tiền nữa.
Cậu suy tính cả một đêm, tạm thời vẫn chưa nghĩ ra con đường nào kiếm được tiền.
Thứ hai ngày hôm sau, Đào Khê vẫn đến lớp rất sớm như mọi khi. Trước đây mỗi sáng cậu đều mong đợi nhìn thấy Lâm Khâm Hòa, nhưng hôm nay bỗng nhiên không còn cảm thấy thế nữa.
Cậu càng rất muốn thấy Lâm Khâm Hòa, đồng thời lại có phần không dám nhìn anh, dường như rất sợ tâm tư của bản thân bị nhìn ra được.
Đào Khê đờ người ra nhìn vị trí ngồi trống không của Lâm Khâm Hòa, sau đó cầm ly nước của mình đi lấy thêm nước. Lấy xong, lúc đi ngang qua bục giảng, Hoàng Tinh đang cầm phấn định viết chữ lên bảng đen gọi cậu lại.
Hoàng Tinh ngẩng đầu, vẻ mặt thẫn thờ dùng mắt ước lượng chiều cao của Đào Khê, hỏi: “Cậu có thể viết những câu này lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trang-den-ben-em/1798748/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.