Bạch Lập Nhân đưa văn kiện đã xem qua cho Đỗ San San, nhưng đối phương vẫn bất động, chỉ nhìn anh cười khanh khách.
“Còn có việc?” Anh hỏi giọng kỳ quái.
“Muốn mời anh ăn cơm thôi.” Đỗ San San cười khẽ.
Nghe vậy, anh đang định tìm bừa một cái cớ nào đó để từ chối, dù sao dạo này anh cũng không có khẩu vị gì, nhưng còn chưa kịp cự tuyệt…
“Em muốn giới thiệu vị hôn phu của mình cho anh biết!” Đỗ San San đi trước một bước.
Vị hôn phu? Bạch Lập Nhân ngạc nhiên.
“Chưa từng nghe cô đề cập qua?” Lúc San San lại đây xin việc, chẳng phải nói trước mắt chưa có kế hoạch kết hôn sao?!
“Em và anh ấy biết nhau lâu rồi, mấy hôm trước con đi xem mắt, trưởng bối hai nhà đều rất vừa lòng.” Đỗ San San bày ra vẻ mặt thẹn thùng: “Em thấy mình cũng đến tuổi rồi, hơn nữa anh ấy cũng rất phong độ, nên…”
Bạch Lập Nhân nắm lấy trọng điểm: “Cô yêu đương được bao lâu mà đã quyết định kết hôn?”
Cũng quá nóng nảy đi?!
“Em cũng không còn nhỏ, hiện tại không lo, chẳng nhẽ đợi đến khi để người ta chọn sao?” Đỗ San San mỉm cười: “Hơn nữa, cha em thích anh ấy lắm, là phụ nữ, ai mà chẳng phải lập gia đình, có thể khiến trưởng bối vui vẻ sao lại không làm chứ?”
Bạch Lập Nhân hết nói nổi.
Gia cảnh Đỗ San San tốt, lại là con gái một, chuyện hôn nhân đại sự nhất định phải do cha mẹ định đoạt, tất nhiên không thể tùy tiện cưới một tên ngay cả cơm cũng không kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai/1219935/quyen-5-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.