Vốn dĩ Bạch Lập Nhân đã đặt nhà hàng đâu vào đấy.
Do cô nói không thích lúc nào cũng ru rú trong nhà nên anh đành phải phối hợp một chút.
Nhưng không ngờ cái cô này lại tự dưng mất liên lạc.
Khi tan tầm, anh vừa mới ra khỏi văn phòng đã phát hiện không thấy bóng dáng cô đâu cả.
Không có tin nhắn trả lời, di động cũng tắt máy.
Cô ấy rốt cuộc đang làm cái gì?
Anh tắm rửa xong xuôi, từ phòng tắm bước ra, nước lạnh cũng không cuốn được cơn tức giận của anh, vòng tay bằng thủy tinh gần như bị anh nắm chặt đến vỡ vụn.
Mới ngày đầu tiên hẹn hò mà anh đã có ý định muốn chia tay với cô rồi!
Giơ vòng tay lên, anh còn muốn ném nó vào thùng rác.
Từ trước đến nay chưa từng có người phụ nữ nào đối xử với anh như vậy!
Nhưng…
Làm thế nào cũng không vung tay được, dù sao đây cũng là quà sinh nhật.
Có lẽ nếu anh giận dữ vứt vòng đeo tay đi, Liêu Diệu Trăn sẽ khóc cho anh xem.
Quên đi, quên đi, ít ra cũng phải nghe cô giải thích đã.
Một lần nữa đeo vòng tay vào, Bạch Lập Nhân vẫn cảm thấy rất tệ.
Mười giờ tối, nhà bên cạnh cuối cùng cũng truyền đến tiếng mở cửa.
Bạch Lập Nhân phút chốc nảy sinh xúc động muốn chạy sang chất vấn cô.
Ngày đầu tiên quen nhau mà thái độ của cô là thế nào đây? Cô có đặt anh ở trong lòng không?
Nhưng loại xúc động này chỉ lóe lên một cái rồi vụt tắt.
Anh ngồi im trên sô pha, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai/1219911/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.