Buổi sáng, Diệu Diệu tỉnh giấc, cả người mệt mỏi như người vừa mới uống say tỉnh dậy, dáng đi của cô có thể dùng từ “phiêu” để hình dung.
Tình trạng này giống hệt như khi tốt nghiệp đại học, lúc ấy bốn người trong phòng trọ lưu luyến không rời, quyết định thức trắng cả đêm để nói chuyện phiếm.
Nhưng vấn đề là, đêm qua cô ngủ thẳng một giấc rất ngon, rất ngọt ngào, cả nằm mơ cũng không kia mà!
Diệu Diệu xoa đầu, mơ mơ màng màng vào nhà tắm rửa mặt, thế nào lại bị bộ dáng như ma lem của mình làm giật mình.
Trời ạ trời ạ trời ạ!!!
Trong gương, đôi mắt cô thũng xuống, đôi môi đỏ mọng sưng vù, toàn thân tiều tụy đến không ra hình người, là mình sao?!
Trời ạ trời ạ trời ạ!!!
Vì sao lại thế này??
Đợi chút.
Còn nữa, mấy cái dấu hồng trên cổ này là cái gì?
Diệu Diệu nhìn chằm chằm vào mấy nốt hồng trên cổ, sờ rồi lại sờ, bỗng dưng thấy thật khó hiểu.
Bị muỗi cắn?
Cũng có thể, thời tiết dạo này có vẻ lắm muỗi.
Nhưng cắn kiểu này cũng quá kì cục đi? Sao lại cắn ở đây…thật hết nói nổi.
Kì cục muốn chết.
Bữa sáng, Diệu Diệu múc hai bát cháo đặt trên bàn, kéo một chiếc ghế ra.
Mỗi người một bát, mỗi người một bộ đồ ăn.
Nuôi quỷ con đều là như vậy, biết rõ nó không ăn được nhưng vẫn phải bày ra, tôn trọng sắp xếp cho nó một vị trí.
Nhưng lạ thật, A Vu hôm nay sao yên lặng vậy?
Diệu Diệu đang định động đũa thì nghe thấy tiếng động ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai/1219909/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.