“Đinh đong, đinh đong.”
Chuông cửa cứ reo mãi.
Tiết Khiêm Quân đang chuẩn bị uống thuốc rồi nghỉ ngơi, gần đây mấy ông già trong ban quản trị lại ‘bệnh cũ’ tái phát, cứ nhắc đi nhắc lại, tất nhiên anh biết ai là người ở sau lưng xui khiến, nhưng chỉ có thể âm thầm tức giận, không làm gì được.
Tiết Khiêm Quân xốc chăn lên, hơi bực mình ra phòng khách, anh nhìn thoáng qua mắt cửa rồi kinh ngạc mở ra.
“Sao em lại đến đây?” Mỉm cười là sắc mặt muôn thuở của anh.
“Buổi chiều lúc anh gọi điện thoại, nghe giọng có vẻ không được khỏe.” Diệu Diệu hơi mất tự nhiên đứng ngoài cửa.
Hai người hẹn hò đã hơn một tháng, tất nhiên cô biết nhà anh ở đâu.
Chỉ là, đây là lần đầu tiên cô đến đây.
“Chỉ là cảm mạo thôi.” Cổ họng anh mấy hôm nay quả thật hơi sưng, nhưng không ngờ cô lại phát hiện.
Đương lúc mặt trời lặn lại được gặp Diệu Diệu, Tiết Khiêm Quân mới phát hiện thì ra mình cũng rất muốn gặp cô.
“Diệu Diệu, vào đi.” Anh chủ động dịch người tránh sang một bên, mời cô vào nhà.
Ngày ấy đến nhà cô làm khách anh cũng đã nói rằng lúc nào cũng hoan nghênh cô đến nhà mình.
Chỉ là anh không ngờ cô sẽ đến thật.
Diệu Diệu chú ý thấy mặt anh hơi đỏ lên.
Diệu Diệu bước vào phòng thì lập tức nhíu mày.
Nhà của anh chừng ba bốn trăm mét vuông, bốn phía đều có thể nhìn ngắm bờ hồ, phong cảnh vừa độc đáo vừa thoải mái.
Chỗ này đúng là tấc đất tấc vàng a…
“Căn nhà này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai/1219904/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.