Bạch Lập Nhân vẻ mặt lạnh nhạt xa cách.
“Nhiều năm không gặp, nghe nói hiện tại sự nghiệp của anh rất tốt?” Thanh mai trúc mã gặp lại nhau, Đỗ San San đầu tiên vẫn thông minh tìm một đề tài an toàn nhất để nói chuyện.
“Đại khái có thể xem là vậy.” Bạch Lập Nhân vẫn vô cùng lạnh lùng.
“Làm ơn đi, anh Lập Nhân, cho dù chúng ta đã chia tay thì vẫn có thể xem nhau là bạn bè kia mà?” Đỗ San San mỉm cười xinh đẹp: “Lúc ấy em còn trẻ, lại rất tùy hứng, anh đừng vì vậy mà ghi hận chứ?”
Từ sau khi lớn lên, Đỗ San San vỗn không còn gọi anh là ‘anh Lập Nhân’, đặc biệt quan hệ hai người trong lúc đó đã có tiến triển trên mức bạn bè, bây giờ cô gọi như vậy là muốn quay về quan hệ thanh mai trúc mã đơn thuần như trước?
Anh mím môi nhìn cô.
“Trước kia vì quá để ý nên mới không khống chế được, về sau em cũng đã suy nghĩ lại, anh ngay cả em cũng không muốn thân mật quá mức, làm sao có thể để ý đến một cái nhà vệ sinh công cộng như cô ta? Khi đó em khiến anh chịu tổn thương rất lớn đúng không? Anh Lập Nhân, tình cảm của chúng ta khi xưa tốt như vậy, cho dù em tùy hứng đến mức nào anh cũng chịu được. Lần này cũng thế, phải không?” Cô cầu xin anh tha thứ.
Đỗ San San bộ dáng như một thiếu nữ thanh khiết, động tác chắp tay xin lỗi khiến cô trở nên đặc biệt xinh đẹp.
Vì mấy cô gái trẻ có thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai/1219893/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.