Editor: Mứt Chanh
Theo sự dẫn dắt của Mộ Kiêu Dương, hai người dừng lại ở chỗ tiếp đãi. Mộ Kiêu Dương ký một loạt tài liệu, cũng giao ra vũ khí mang theo tùy thân. Trên thực tế, nó là một con dao găm tự vệ.
Đôi mắt Tiêu Điềm Tâm sắc bén, thấy ở một góc của tài liệu, anh ký tên là Shaw.
Shaw, sói?
Không phải Tom sao?!
Cô mím môi, không lên tiếng. Cô yên lặng giao ba lô và túi xách lên trên bàn, tiếp nhận kiểm tra giống như anh vừa nãy.
Mộ Kiêu Dương cụp mắt đã thấy được phản ứng của cô. Anh muốn giải thích với cô, muốn nói cho cô mình mới là Mộ Kiêu Dương, nhưng lại biết không phải lúc.
Được thôi, nhẫn nại một chút, chờ giữa trưa lúc ăn cơm lại thẳng thắn với cô.
"Có chuyện gì thì kêu to." Nhân viên tiếp đãi mở một cánh cổng sắt khác và nói: "Hoàng Thiên ở tận trong cùng."
Hoàng Thiên chính là phạm nhân Mộ Kiêu Dương muốn dò hỏi.
Tiêu Điềm Tâm vừa đi, vừa quan sát hai bên, cô thầm nghĩ, đoạn đường này, bọn họ đi qua vô số cánh cửa sắt. Nhà tù Hạ Hải này ở trên một hòn đảo nhỏ giữa biển, cách biệt với thế giới, tội phạm bị giam giữ đều là người chờ đợi chấp hành án tử hình, hoặc là ở tù chung thân và tội phạm cực kỳ hung ác.
Người anh cao chân anh dài, bước chân lớn, cô phải rất nỗ lực mới theo kịp anh. Đột nhiên, cô dừng bước lại hỏi: "5 năm trước, trên chiếc máy bay tư nhân nhỏ bay từ Sheffield đến Luân Đôn, giáo sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai-cua-anh-sang/918230/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.