Editor: Mứt Chanh 
Trong căn phòng tối đen như mực, chỉ có chiếc gương lớn khúc xạ ra ánh sáng yếu ớt. 
"Này." Người đàn ông đứng trước gương giơ tay, người đàn ông trong gương cũng giơ tay theo. 
"Mộ Kiêu Dương, cậu muốn theo đuổi cô ấy à?" Qua nhiều năm như vậy, anh vẫn để ý đến cô ấy như cũ. 
"Chậc, cô ấy quả thật là món ăn ngon Điềm Tâm, tôi cũng rất thích cô ấy." Người đàn ông nhìn bản thân qua gương, nốt ruồi đỏ giữa trán mờ nhạt. Anh ấy cười: "Tôi sẽ hẹn hò với cô ấy. Tôi, Tom, giáo sư Mộ và Điềm Tâm." 
Trong bóng đêm, Mộ Kiêu Dương vẫn luôn giãy giụa, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt lại. 
"Ngủ đi, ngủ đi." 
*** 
Tiêu Điềm Tâm cảm thấy bản thân quả thật đã đủ xui xẻo, thế mà sáng sớm đã bị người ta đánh cướp, còn khiến cho cả người đau đớn. 
Trở lại công ty, vừa lật hồ sơ công việc ra đã cảm thấy đau đầu. Gần đây cô nhận một hạng mục nhỏ, đó là thiết kế một bộ sưu tập cao cấp đặt hàng trước cho một khách hàng mới. 
Về người khách hàng mới này thật sự thần bí, là Hoa Kiều về nước, ngoại trừ một cái tên tiếng Anh là Tom, một tấm chi phiếu lớn và địa chỉ của một phòng làm việc thì chẳng còn gì nữa. 
Nếu không phải nể mặt giá trị của tấm chi phiếu thì Tiêu Điềm Tâm thật sự lười nhận. Dù sao, cô đã lấy được kỳ nghỉ mà gần ba năm cô đều chưa nghỉ ngơi, suốt bốn tháng đó, non nửa năm à nha! Cô đã lên kế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai-cua-anh-sang/918225/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.