Tôi rất thích Cảnh Lam. Bạn bè của Mộ Kiêu Dương. Ha ha. Tôi muốn mở hố cho anh ấy, vẫn là ngôn tình suy luận như cũ. Cho nên, lần này lấy cho vai phụ một cái tên dễ nghe. Anh ấy là vai phụ rất quan trọng: nhà tâm lý học. Ừm ừm, bởi vì ngày mai là vào Vip, đêm nay đăng nhiều thêm một chương, tăng thêm nha, mọi người phải đến yêu thương chiều chuộng bạn học Mộ ha! Thứ hai lúc 9 giờ, yêu mọi người!
Lúc rời khỏi ngục giam, Mộ Kiêu Dương vẫn luôn nắm tay cô.
Chỉ là cô đã thay đổi từ sự hoạt bát rộng rãi ban đầu trở nên rất trầm lặng.
Khi ánh mặt trời chiếu vào người nhau lần nữa, cả hai đứng giữa ánh sáng, lại quay đầu, tòa ngục giam kia giống như một tòa lâu đài giáp sắt màu xám, giống một con quái vật xấu xí phủ phục ở bờ biển.
Thật ra phong cảnh trên đảo thật sự không tồi. Cây cối xanh tươi thành rừng, rất nhiều hoa dại không biết tên nở từng chùm từng chùm, nhìn từ xa giống như mây tía, chạy từ bầu trời đến trong biển.
Mộ Kiêu Dương đang muốn lên tiếng mời cô ăn cơm trưa thì điện thoại lại vang lên.
Vụ án mạng mới nhất đã xảy ra lần nữa. Trong lúc Tiêu Điềm Tâm còn đang thất thần thì trực tiếp bị anh nhét vào trong xe, phóng nhanh đến hiện trường vụ án.
"Cách vụ án mạng lần trước bao nhiêu lâu chứ?" Tiêu Điềm Tâm cắn chặt răng, rõ ràng trong lòng kháng cự nhưng lại hy vọng có thể mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-trai-cua-anh-sang/1873682/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.