"Sở Kinh Dực, lần này phải cảm ơn anh!" Cô gái đứng bóng lưng thẳng tắp đứng giữa thảo nguyên rộng lớn, thanh âm trong trẻo như ngọc lay động trong không gian.
Sở Kinh Dực thoáng thất thần, nhất thời không biết nói gì, chỉ gật đầu có lệ.
Diệp Hàm Huyên trầm mặc chìm trong suy nghĩ bản thân, mấy hôm trước khi ra ngoài ăn sáng, thức ăn còn chưa kịp xuôi, phía Tử Tô đã cấp báo: Thiên gia bị Ly Mộ đột ngột tấn công. Thiên gia và Ly Mộ dù có đánh nhau trong bóng tối chăng nữa, nhưng đây là địa bàn Trung Hoa, có tin tức thoát được Cục tình báo?
Mà Diệp Hàm Huyên đến đây đương nhiên có lý do của mình- Cyril ở cách đây không xa.
Chợt có trận gió thoảng qua, đem mái tóc dài của cô thổi tán loạn. Bàn tay to lớn của Sở Kinh Dực không kìm được giơ lên không trung, dịu dàng vuốt ve những sợi tóc mai mềm mại này, thanh âm khàn khàn mê hoặc nói, "Diệp ma nữ à? Em vẫn luôn bướng bỉnh như thế! Tại sao không chịu an phận ở nhà đợi kết quả chứ?"
Ngay lập tức Diệp Hàm Huyên nghiêng người né tránh, không vui nói, "Sở Kinh Dực, dù tôi có cảm ơn vì anh không báo chuyện này với Dật nhưng xin anh hãy tự trọng!"
Bị mỹ nhân từ chối, Sở Kinh Dực ôm vẻ mặt đau lòng nói, "Cưng à, em ngại sao? Chẳng phải hồi nhỏ chẳng phải chúng ta vẫn thường cởi truồng tắm chung đó sao?"
"Ngậm miệng! Đừng phá hoại tâm tình ngắm cảnh của tôi!"
Sở Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/2367753/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.