Tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon lành, Diệp Hàm Huyên mơ màng mắt nhắm mắt mở, bàn chân cô truyền đến cảm giác buồn buồn, sướng sướng.
"hic, gối kê chân thật dễ chịu, mềm mại như bông vậy..."
Diệp Hàm Huyên tiếp tục cảm thán, nghịch ngợm đá đá vài phát. Chợt, cô lại nhận ra có gì đó sai sai...Cô bật người ngồi thẳng dậy thì thấy khuôn mặt yêu nghiệt quen thuộc của tên chồng ngốc.
"Anh, sao anh lại ở đây? Đây là...?" Diệp Hàm Huyên hỏi, kì thực trong lòng cô đã có đáp án- cô đã về nhà rồi!
Kính Thiên Minh cũng ngồi dậy, xoa xoa mông, có chút tủi thân nói, "Lần sau vợ đá cẩn thận nhé, cái mông của chồng thì không sao, đá vào chỗ khác sẽ hỏng mất..."
Tên chồng cặn bã này, hắn lại suy nghĩ bậy bạ gì không biết, bà đây tuyệt đối trong sáng, tưởng cái mông nhà anh là cái gối kê chân nên mới vô tình đạp trúng, có được chưa hả? Người ta nói không sai nha, có một người, không gặp thấy nhớ, gặp rồi lại thấy ghét...
Diệp Hàm Huyên phải cố gắng kiềm chế lắm mới không đạp thêm cho Kính Thiên Minh một phát. Khoan đã, trọng yếu là làm sao cô về được đây?
"Ai đưa tôi về đây?"
"Ừm, để chồng nghĩ lại thử xem." Kính Thiên Minh ra vẻ nghĩ ngợi, nghiền ngẫm nói.
"A, đúng rồi! Người này lạ hoắc, chồng không biết là ai. Hay để chồng miêu tả lại cho vợ nghe nhé?"
Diệp Hàm Huyên gật đầu, ngón trỏ cuộn tròn tạo thành kí hiệu "okay".
Kính Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/2367660/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.