Sau khi bước vào căn phòng mà lúc trước Vũ Minh Hạo nhốt mình, Diệp Hàm Huyên gấp gáp nói, "Vân Lang, mau chỉ cho tôi nơi có hoa lan! Nhanh lên!"
Đôi mắt đen láy của Vân Lang ánh lên tia sáng nhạt rồi nhanh chóng vụt tắt, "Diệp tiểu thư, đều muộn rồi...."
Cùng lúc đó, tiếng nổ kinh động vang lên xoay chuyển đất trời, "Bùm..."
Diệp Hàm Huyên vô thức đưa hai tay lên bịt kín tai, cô lại chợt nhận ra điều gì đó không đúng! Tiếng nổ phát ra từ phía căn phòng Vũ Minh Hạo còn đang ở!!!
"Diệp tiểu thư, thiếu chủ đã để lại di ngôn từ sớm, bằng mọi giá trước khi quả bom phát nổ phải đưa cô an toàn ở căn phòng này! Là lỗi của tôi và ngài Alan! Đến cuối cùng tôi vẫn không thể để thiếu chủ ra đi không nhắm mắt." Vân Lang đôi mắt đã đỏ ngầu, như ngọn núi sừng sững chắn ở cửa ra vào, thà chết không cho Diệp Hàm Huyên đi!
Nước mắt từ đâu cứ thế trào ra, Diệp Hàm Huyên đau đớn hét to, "Vũ Minh Hạo, anh chân chính là tên lừa đảo! Tên lừa đảo bậc nhất thế gian! Cái gì mà chờ em trở về, cái gì mà cùng nhau ngắm hoa lan...Đều là lừa đảo!"
Hoá ra anh ấy đã sớm để lại di ngôn...Không cần Vân Lang giải thích nhiều, Diệp Hàm Huyên đã tự xâu chuỗi mọi việc. Vũ Minh Hạo mới là tên ngu ngốc! Từ đầu anh ta đã một mình lên kế hoạch, âm thầm bảo vệ cô! Căn phòng này cứ tưởng chừng là nơi giam cầm cô- kì thực lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/2367647/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.