Âm thanh náo nhiệt của quán bar át đi tiếng nói của cô ta. Diệp Hàm Huyên từ từ bước đến, cau mày hỏi:
"Cô nói gì cơ? Tôi không nghe rõ."
Cô gái kia vội xua tay: "Đừng lại đây, cô đừng làm bừa. Cô..."
Diệp Hàm Huyên hất cằm, ra bộ dáng lưu manh hỏi: "Tôi làm sao, nói to lên xem nào."
Cô gái thấy khoảng cách giữa họ càng thu hẹp lại, vội hét ầm lên:
"Cô đừng quên ở đây có nhiều người như thế, giết người đền mạng."
Diệp Hàm Huyên tiến sát gần phía cô ta, nhấc cằm cô ta lên, tặc lưỡi:
"Ái chà, xem cằm này của cô tiêm bao nhiêu silicon mà còn dám nói tôi hử?"
Nói đoạn cô chỉ tay vào ngực cô ta:
"À quên mất, còn cái này nữa."
Cô ta khó chịu muốn đẩy Diệp Hàm Huyên ra nhưng dùng hết sức cũng không thoát được.
"Cô buông tôi ra."
Diệp Hàm Huyên cầm con dao từ từ rạch một khoảng áo của cô ta ra, cô bật cười. Cô nói bừa ai ngờ đúng. Cô ta bơm ngực hỏng, vì thế nên phải độn thêm một bên ngực cho cân.
"A...." Cô ta hét lên, vùng vẫy hết sức thoát ra chạy vào hướng trong kia.
Ánh đèn bảy máu nhấp nháy chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Diệp Hàm Huyên phủi tay, vứt dao xuống đất: "Nhìn gì mà nhìn, mau làm việc của các người đi."
Diệp Hàm Huyên tìm một góc thưa người ngồi xuống. Chết tiệt, ban nãy chạy khát nước quá, cô cầm vội ly nước hoa quả lên uống. Dòng nước mát lạnh từ từ trôi xuống cổ họng làm cô thấy dễ chịu.
Âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/134578/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.