Suy nghĩ này của Khưu Thiên đương nhiên không phải vô căn cứ. Đúng là tàn nhẫn thật đấy. Dù sao khoa Kỹ thuật và phân viện Nghệ thuật cũng không phải chỉ chênh lệch một chút về ngoại hình. Nếu không chụp chung thì không lộ ra, một khi đã chụp chung thì sẽ thấy rõ sự xấu đau xấu đớn này. Vậy nên, theo suy nghĩ của Khoa Kỹ thuật, dù đánh chết cũng không chịu chụp chung.
Kể cả có tồn tại những người trúc xấu mọc măng tốt như Khưu Thiên thì dưới ánh hào quang thần thánh của Hạ Nam Quân, ngọn măng cũng chẳng được non tươi là mấy.
(Trúc xấu mọc măng tốt: Ý chỉ dù cha mẹ tồi hay môi trường xấu nhưng vẫn nuôi day được những con người tốt đẹp)
Vì vậy, Khưu Thiên thật sự không hề có ý khách sáo khi nói rằng thợ chụp ảnh sẽ không muốn chụp hình bọn họ. Hai bên mỗi bên mười thợ chụp, một khi tập trung lại sân tập thì hay rồi, hai mươi nóng súng đều chĩa hết về phía phân viện Nghệ thuật.
Tuy nhiên, chụp ảnh tập thể là truyền thống của Đại học X. Không muốn chụp cũng phải chụp.
Sau khi an toàn vượt qua kỳ thực tập, Khưu Thiên chuẩn bị xin nghỉ phép.
Tăng Điều đeo kính chắn bụi, lướt mắt nhìn đơn xin nghỉ phép của cậu, vui vẻ bảo: “Khóa cậu vẫn chụp ảnh tập thể hả?”
Anh ta không nhắc tới còn đỡ, vừa nhắc tới là Khưu Thiên nhớ ra, Tăng Điều cũng là đàn anh N khóa trước của cậu.
Tăng Điều đặt cò mổ xuống, rút bút ra rồi ký tên. Trên miệng anh ta ngập nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-thuy-bien/859109/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.