Ngoài cửa, chàng trai bị phạt đứng quay đầu nhìn Tần Linh.
Thấy cô tươi cười quan tâm quan tâm Mã Hoằng Vũ như vậy, giống như một nữ thân mùa xuân ôn nhu muốn hòa tan mọi thứ. Cậu đột nhiên nghĩ nam sinh bị thương kia nếu như là cậu... Tay cậu nắm thật chặt, dán chặt lưng vào bức tường lạnh lẽo, ánh mắt vốn đang khát vọng, lại bị vẻ lạnh nhạt cùng lo lắng dập tắt, ánh mắt của cậu lạnh lùng, trong ngực như bị bỏ vào một tảng băng, lạnh lẽo đau nhói.
Tại sao cô không quan tâm đến cậu chứ?
Dời ánh mắt, đầu của cậu đánh mạnh vào bức tường lạnh, mỗi lần va chạm lên lại có tiếng bụp bụp vang lên, thế nhưng gò má tái nhợt của chàng trai ấy lại không hề có một tia thống khổ, cậu nhắm hai mắt, trên mặt không còn biểu tình gì.
Từng tốp, từng tốp học sinh trong lớp lần lượt rời đi, trên hành lang dài dần dần trở nên trống vắng. Chỉ có chàng trai anh tuấn giống như vương tử từ truyện tranh bước ra vẫn còn đứng đó, lưng tựa lên bức tường lạnh lẽo, khuôn mặt như tượng cẩm thạch không một chút biểu cảm.
Cậu vẫn nhắm chặt hai mắt, cho dù như vậy khuôn mặt cậu vẫn cực hạn mỵ hoặc, toàn bộ thân thể cậu như đang chìm dần trong bóng tối, nhưng vẫn giữ vững biểu tình lãnh ngạo, thanh cao.
Tần Linh từ phòng làm việc bước ra, cô muốn đi đến bãi đỗ xe nhưng trong lòng lúc này lại hiện lên ánh mắt đau đớn của Tần Thụy. Bước chân cô dừng lại, khẽ thở dài.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-nguyen-ca-doi-chi-yeu-em/6864/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.