Khuôn mặt Tần Linh đỏ ửng, cô nhẹ giọng rên rỉ: "A Thụy... Tha cho em được không, xin anh, em mệt mỏi quá..."
Nghe giọng nói tràn đầy vẻ quyến rũ xuân tình của cô, nam căn của cậu càng cứng rắn hơn, cậu liếm nhẹ bên tai cô, cắn cắn dái tay, giọng nói khàn khàn: "Mệt mỏi? Chỗ nào mệt, nói cho anh biết!"
"Em..."
"Ở đây phải không?" Tần Thụy chạm vào huyệt khẩu của cô, nhẹ nhàng nhéo nhéo cánh hoa, "Xem ra bảo bối đã chịu không nổi rồi. Nhưng cũng là do em dụ dỗ anh, làm anh bị lửa dục thiêu đốt. Sao có thể không chịu trách nhiệm dập lửa. Nơi đó không được. Hôm nay tạm tha cho em. Bất quá phải dùng tay thay thế thôi." Cậu nắm lấy tay cô dời về phía dục vọng đang nóng như lửa đốt. Tần Linh giật tay ra như bị bỏng.
Con ngươi đen chăm chú nhìn cô: "Không muốn dùng tay sao? Thích cảm giác nơi đó bị cắm vào đúng không?"
"Không, không phải, em..."
"Không phải là được rồi." Nam căn vừa thô lại vừa lớn đưa đến trước mặt cô, cô do dự vươn hai tay cầm lấy nó. Thật lớn, tay cô cơ hồ không có biện pháp nắm lấy, vừa mới đụng vào nó, bàn tay cô liền cảm thấy một trận nóng rực, cự vật trong tay cô tựa hồ có sinh mệnh nhảy lên một cái, càng trở nên thô cứng.
Hô hấp thiếu niên lập tức trở nên dồn dập, ồ ồ thở dốc bên trong không khí phòng tắm. Tay cậu xoa nhẹ tóc cô, nhìn bàn tay nhỏ bé trắng noãn của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-nguyen-ca-doi-chi-yeu-em/2382318/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.