Về tới phòng làm việc của mình, Tần Linh nhanh chóng gọi điện thoại cho Tần Thụy.
Tiếng chuông điện thoại vừa vang lên, không cần Tần Linh chờ chuông vang lên tiếng vang lần thứ hai, bên kia đầu dây điện thoại mới có người bắt máy.
Không hề có âm thanh nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng từ đầu dây kia truyền qua. Tần Linh bỗng hơi chần chờ, cô không biết việc này có phải do Tần Thụy làm hay không, nếu không phải cậu làm, như vậy chẳng phải cô sẽ trách lầm cậu hay sao?
Chờ một lúc vẫn không nghe được tiếng nói chuyện, mày Tần Linh hơi nhăn lại, cô nhẹ giọng hỏi: "Là Tần Thụy phải không?"
"Là tôi." Giọng cậu vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như vậy.
"Chuyện của Lục Phong, có phải do..."
Tần Linh chưa nói hết câu, Tần Thụy bỗng nhiên cười khẽ, giọng nói lạnh giá như từ bắc cực thổi tới, "Cô gọi cho tôi chỉ để hỏi chuyện này?"
Tần Linh hơi tức giận với giọng nói không quan tâm chuyện gì của cậu, cô không kịp suy nghĩ nhiều nữa, gặng hỏi: "Là cậu làm?"
"Đúng vậy." Giọng nói khẳng định không chút chần chờ.
"Cậu..." Đáy lòng Tần Linh tràn đầy hoảng sợ giận dữ, cô lớn tiếng nói: "Cậu có biết làm vậy là phạm pháp không? Cậu không còn nhỏ, nên biết những chuyện mà mình làm sẽ có hậu quả gì."
Lúc này, giọng nói của Tần Thụy bên kia đầu dây càng lạnh giá hơn: "Tôi không quan tâm."
"Cậu..." Tần Linh hít sâu một hơi, cảm thấy tràn đầy bất lực với người thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-nguyen-ca-doi-chi-yeu-em/2382288/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.