Phó Sử Ngọ không thể không thừa nhận, Đường Húc Hải nói đúng. Hiện tại đơn vị bọn họ thật sự có khả năng có loại thùng nước chưa khui như thế.
Loại đơn vị như của bọn họ, mỗi lần mua nước đều đưa tới rất nhiều thùng bởi vì các phòng ban khá nhiều, mỗi phòng chia ra thì chẳng còn bao nhiêu. Cho nên nhân viên cung cấp nước mỗi lần đến đều đưa rất nhiều thùng để bọn họ uống xong thì tự đi lấy, sau đó mỗi lần đến thì mang thùng không đi.
Y đi làm bước qua năm hai liền gánh vác trọng trách đổi nước.
Lúc lái xe đến viện thiết kế, Phó Sử Ngọ nhìn vào phòng bảo vệ, căn bản không có ai.
Chờ y ngừng xe, lên lầu cũng không nhìn thấy một người trong viện thiết kế.
“Người đi đâu hết rồi ?” Phó Sử Ngọ không hiểu.
“Nước ở nơi nào?” tay Đường Húc Hải cắm vào túi, đi theo sau y.
“Ở đó.” Phó Sử Ngọ dẫn hắn lên lầu hai, cách văn phòng cửa họ vài cánh cửa đặt rất nhiều thùng nước chưa khui.
“Tuyệt, rất nhiều nha.” Đường Húc Hải vừa lòng gật gật đầu.
Loại đơn vị như của Phó Sử Ngọ bọn họ, cả cái căn tin cũng không có, cũng chẳng có vật phẩm quý giá gì. Hiện giờ phát lương đều trực tiếp qua thẻ, đương nhiên cũng không chứa tiền mặt vì thế không bị phá hủy gì hết.
Hiện tại chuyện nước biến chất vừa xảy ra, mọi người đa số đi đến những nơi như siêu thị khách sạn quán rượu trạm nước linh tinh. Loại đơn vị như thế này, tạm thời còn chưa nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-xam-nhap/204733/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.