Trắc hướng gió cũng không cần họ tự làm, trên tàu tự nhiên có loại hệ thống chuyên nghiệp này, Miêu Gia mấy ngày nay vẫn luôn ngồi canh máy tính, quan sát thời gian hướng gió mỗi ngày thay đổi.
Trong thời gian này, cậu đã xác định chính xác giai đoạn. Miêu Gia nghiêm nghị nói với Đường Húc Hải: “Anh Hải, chiều mai 2h đến 4h sẽ có gió tây bắc, thích hợp cho chúng ta cất cánh.”
Đường Húc Hải gật gật đầu, trầm giọng nói: “Anh sẽ thông báo cho những người khác, mấy ngày này chú vất vả rồi.”
Miêu Gia ngại ngùng nói: “Em vậy mà vất vả gì chứ. Chỉ ngồi trước máy tính kiểm tra đo lường thôi, các anh đều làm tay chân, còn mệt hơn em nhiều.”
Đường Húc Hải mỉm cười, nói: “Kêu anh ngồi máy tính nhìn đống số liệu phức tạp kia, anh ngu người đó chứ. Chú là lao động trí óc, tụi anh là lao động chân tay. Tốn chút sức đó, đối với tụi anh là khỏe re, đương nhiên không vất vả bằng chú cả ngày ngồi canh máy tính.”
Miêu Gia cười hắc hắc, bọn họ là mỗi bên một sở trường riêng, người này nhìn người kia đều cảm thấy đối phương mệt muốn chết.
Truyền đạt xong tin hôm sau sẽ xuất phát, các đội viên liền giải tán. Có người đi thu dọn đồ đạc, cũng có người đi làm vệ sinh cá nhân. Ai biết qua bên kia tình hình thế nào, nói không chừng lại không có thời gian đi tắm—— những người này lấy Chân Tử làm đại biểu, xem như phòng ngừa chu đáo .
Phó Sử Ngọ buồn bã nhìn chung quanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-xam-nhap/1288267/chuong-134.html