“Vì sao chứ?” Phó Sử Ngọ không hiểu hỏi lại.
Ôn Triệu Minh thấy y không rõ gì, kiên nhẫn nói: “Chuyện này, anh nghe tôi. Vốn anh đã có bệnh tâm lý là sợ vòng qua cổ, tuy không tính là vấn đề tâm lý ảnh hưởng quá lớn gì. Nhưng bình thường nguyên nhân tạo thành ảnh hưởng, không là ký ức khắc sâu, chính là triệt để quên. Cố tình anh hiện đang ở vào trung gian, không có ấn tượng mà cứ mơ thấy tình huống lúc đó. Chết cái là tình cảnh trong mơ có xung đột với nhận thức của chính anh, nếu mặc kệ không quản, thực dễ xuất hiện vấn đề tâm lý càng nghiêm trọng.” Tỷ như sinh ra hoài nghi với nhận thức của bản thân chẳng hạn.
Phó Sử Ngọ chỉ hiểu bác sĩ tâm lý là khai thông tâm lý sau khi gặp bất hạnh hay tai nạn xe cộ gì đó, y nghiêng đầu hỏi: “Loại tình huống như tôi, bác sĩ tâm lý có thể làm thế nào?”
Sau khi tàn phế Ôn Triệu Minh cũng có tiếp xúc với bác sĩ tâm lý một đoạn thời gian, bác sĩ tâm lý đại khái sẽ xử lý thế nào, cũng biết một ít.
Anh nói: “Yên tâm, họ tuyệt không đáng sợ. Loại tình huống như anh, ông ta sẽ nói chuyện với anh, chậm rãi dẫn đường anh hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó, nếu anh thật sự không nhớ nổi, thì sẽ thôi miên anh.”
Phó Sử Ngọ nghe thế vẫn cảm thấy thực bất an. Nhưng tình cảnh mâu thuẫn trong mộng, y cũng thực để ý, mẹ trong ấn tượng của y là một người rất dịu dàng dễ thân, vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-xam-nhap/1288228/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.