Đang lúc Đường Húc Hải và đội trưởng Hình tâm tình trầm trọng, bầu trời đột nhiên sáng bừng lên, sắc mặt hai người lập tức càng ác liệt.
“Không xong!” Đội trưởng Hình ngẩng đầu nhìn không trung hơi ửng hồng vì bị màn trời bao phủ, “Sắp mưa rồi!”
Đường Húc Hải nghiến chặt quai hàm, oán hận vung nắm đấm.
Cả ông trời cũng không giúp bọn họ!
Từ khi màn trời đêm nào cũng che kín không trung, mọi người đã không còn nhìn thấy sao trời nữa.
Người thường có kinh nghiệm, có thể thông qua tình trạng của tầng mây ban đêm để suy đoán trời quang hay mưa. Nhưng bây giờ căn bản không thấy rõ tầng mây phân bố thế nào, cả Đường Húc Hải người từng trải qua huấn luyện hà khắc cũng không nhận ra được.
Mùa hạ vốn là mùa nhiều mưa, đôi khi sẽ đột nhiên có mưa to, sấm chớp lóe lên. Vân thành gần đây đều mưa lúc chạng vạng, sau một hai giờ liền tạnh, cố tình hôm nay lại vào rạng sáng.
Đường Húc Hải nhíu mày, ánh mắt mang theo cực độ không cam, nhìn chằm chằm màn đêm.
Tách tách.
Một giọt mưa nhỏ vào gò má hắn, Đường Húc Hải đưa tay lau lau, những hạt mưa liên tiếp không ngừng nối đuôi nhau vứt bỏ bầu trời mà rơi xuống.
“Tiểu đội Dị năng! Đội hành động Đặc biệt! Chú ý cảnh giác! ! !” thủ trưởng Quân đội khàn giọng hò hét .
“Tiểu Đường, nếu lại có alien tiến hóa, nhờ cậu cả đấy !” Đội trưởng Hình nhìn chằm chằm vào Đường Húc Hải, trịnh trọng nói.
“Tôi hiểu!” Đường Húc Hải không chút hàm hồ đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-xam-nhap/1288166/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.