Editor: Imelda Phạm
Đường Ngôn Chi tìm kiếm, bới móc trong đống phế tích của bệnh viện gần nửa ngày, mồ hôi thấm đẫm manh áo đơn bạc của anh. Anh cởi áo ra, đặt xuống bên cạnh, liếc nhìn mặt trời đã lâu không xuất hiện trên nền trời xanh. Khoảng chừng giữa trưa, anh lau mồ hôi trên trán, đứng thẳng người, quay đầu đi về nơi hai anh em đang ở tạm.
Hai ngày nay, hôm nào anh cũng tới siêu thị tìm kiếm, còn đào được một lỗ hổng nhỏ dẫn vào khu thực phẩm. Sau khi kiếm đủ đồ ăn, Đường Ngôn Chi bắt đầu đi đến bệnh viện. Bệnh của Đường Liên Tử ngày một trở nặng, cô nhất định phải uống thuốc. Anh biết rất rõ vị trí để những loại thuốc kia, thế nhưng kho thuốc của bệnh viện giờ đã bị vùi dưới đống phế tích của mười tầng nhà, căn bản không có cách nào đi vào.
Cạnh nhà có một đường ống cung cấp nước uống bị hỏng, dòng nước róc rách chảy xuống, tạo thành một cái đầm nhỏ. Đường Ngôn Chi rửa qua mặt mũi chân tay, sau đó rũ bỏ vẻ sầu lo trên mặt, thay vào đó bằng một nụ cười dịu dàng ấm áp. Xong xuôi mọi việc, anh mới cầm lấy áo khoác, bước vào trong căn phòng nhỏ.
Bởi vì hôm nay có nắng, cho nên trước khi đi, Đường Ngôn Chi đã đặt một chiếc ghế mây mới tìm được ra ngoài để Liên Tử có thể ngồi phơi nắng. Lúc này, cô đang đắp chăn bông cùng một chiếc áo khoác trên người, vậy mà gương mặt vẫn tái nhợt như cũ, nhiệt độ cơ thể cũng cực kỳ thấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-tuan-hoan/36935/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.