Khi thảm hoạ lần thứ hai ập xuống, Lâm Đăng đã không còn ở lại nơi này, hắn không muốn làm cứu thế chủ gì đó, hắn chỉ là một người bình thường, một người bình thường tìm mọi cách để bảo vệ mạng sống của mình mà thôi.
Căn cứ đại loạn, Lâm Đăng liền thừa dịp lộn xộn lấy đi một chiếc xe việt dã, hắn dự định đi huyện Lâm Viên, nơi đó còn có một cái kho gạo đang chờ hắn, đằng sau huyện Lâm Viên là núi, có núi tức là có nước, có cá, đó là một nơi tốt, hoang vu, không có kiên trì rất khó có thể tìm thấy.
Lâm Đăng tính toán ở lại đó một thời gian, trong khoảng thời gian ngắn này hắn không nghĩ sẽ gia nhập bất kỳ căn cứ nào, thật đúng là, kiếp trước đã quen với cuộc sống mỗi ngày bấp bênh, bây giờ kêu hắn ổn định ở trong căn cứ lại không quen nổi, luôn cảm thấy cuộc sống thiếu cái gì đó, sống quá nhàm chán, đây gọi là gì nhỉ, đồ đê tiện? Chịu không nổi mỗi ngày tốt đẹp, ngược lại mong muốn cuộc sống đầy rẫy hiểm nguy, Lâm Đăng cũng thấy mình say rồi.
Xe chạy được nửa đường, đột ngột không có dầu, rồ ga vài lần vẫn không được, cuối cùng ra khỏi xe kiểm tra mới phát hiện đồng hồ đo dầu bị hỏng, bởi vậy hắn luôn lấy làm lạ vì sao kim vẫn nằm ở vạch đỉnh.
Không có cách nào, chỉ có thể từ bỏ chiếc xe này chuyển sang đi bộ, lần này hắn đổi đường, sợ rằng phải gặp lại băng đảng thần kinh Na Cẩn Du kia, thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-the-bat-to-doi/1340321/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.