Cho đến khi mọi người gần như đã sơ tán khỏi quảng trường, Lâm Đăng mới nhảy xuống xe bus, đi đến bên cạnh một chiếc xe hơi, dùng súng gõ gõ vào cửa sổ.
Người đàn ông trong xe nghe tiếng quay đầu lại, nhìn thấy người đứng bên ngoài là người đeo mặt nạ đứng trên xe bus, sắc mặt trắng bệt, nhưng vẫn nơm nớp lo sợ hạ cửa kính xe xuống.
“Xuống xe.” Bởi vì mang mặt nạ, âm thanh của Lâm Đăng lộ ra chút nặng nề.
Người đàn ông trợn tròn mắt, sợ hãi khóc lên, “Tôi… Tôi không có làm gì hết!”
“Tôi chỉ muốn xe của anh.” Lâm Đăng sốt ruột nói.
Trong lòng người đàn ông ổn định chút, nhưng nhìn người mang mặt nạ đang đứng bên ngoài, tim gã lại giật thót lên cổ họng, làm thế nào cũng không thả lỏng được.
Chờ gã run cầm cập mở cửa xe ra, kiên nhẫn của Lâm Đăng triệt để tiêu hết, túm lấy cổ áo gã trực tiếp ném người ra khỏi xe.
“Đừng giết tôi, đừng giết tôi!” Người đàn ông ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất khóc lóc gào to.
Mà Lâm Đăng đã bước qua hắn trèo vào ghế lái, đóng cửa, xoay chìa khoá, chiếc xe lập tức xông ra ngoài.
Hạ Huy đứng cách đó không xa nhìn chiếc xe lao đi, đôi mắt loé lên một chút ngẫm nghĩ.
Người này, nhìn rất quen mắt ah…
Ông bác đi tới, cau mày, “Hiện tại cổng căn cứ cơ bản không phải là vấn đề lớn, chúng ta đi hay không không quan trọng, tốt hơn là ở lại đây xem bên trong căn cứ, bác cảm giác sẽ có chuyện không hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-the-bat-to-doi/1340312/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.