Na Hổ thực sự là một người đứng đắn bụng đầy ý xấu, thật đúng là mâu thuẫn kết hợp lại với nhau.
Lâm Đăng cố gắng nín cười, nghiêm túc nhìn về phía Hiến Quân Quân cũng một bên che miệng cười trộm.
Hiến Quân Quân cảm nhận được tầm mắt của người thanh niên, vội vàng bỏ xuống tay che miệng, ưỡn ngực ngẩng đầu, đứng nghiêm, giống hệt tiểu binh đang chờ trưởng quan phát lệnh.
“Có muốn trả thù hay không?” Đôi mắt Lâm Đăng nhìn xoáy vào cô bé.
“… Muốn.” Hiến Quân Quân cắn cắn môi, gật đầu mạnh.
Lâm Đăng đưa qua khẩu AK47 trên tay, cô bé mở to hai mắt nhìn, một chút khó thở.
“Cầm!” Giọng nói của Lâm Đăng nghiêm khắc lên rất nhiều, đôi mắt sắc bén nhìn cô bé, gần như là ép phải cầm.
Hắn không thể mang theo cô ta, nói thế nào thì bên cạnh hắn không thể an toan được, tốt hơn là tìm cách để cô ta đi cùng với Na gia đến H thị, căn cứ Na gia khá tốt, ít nhất là trong một thập kỷ tiếp theo không hề bị tang thi công phá được. Mà cô gái nhỏ này quá yếu ớt, loại người này trong mạt thế không có năng lực tự bảo vệ mình, mà cho dù chiếm được danh ngạch trong căn cứ cũng sẽ bị người khi dễ lăng nhục, sống không yên ổn.
Hôm nay, hắn muốn dạy cho cô ta như thế nào nhẫn tâm, một người muốn sinh tồn trong mạt thế, mặc kệ là giết người, hay giết tang thi, là không thể tránh khỏi.
Ngón tay cô bé run rẩy nhận lấy khẩu súng trường, cầm cán súng chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-the-bat-to-doi/1340281/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.