Di chuyển thẳng một mạch quay về biệt thự bỏ hoang, Phó Kiệt ẵm theo con Koala tứ chi bám chặt không buông đậu xuống ban công, nghênh ngang đi vào phòng khách như thể chính hắn mới là chủ nhân nơi này vậy.
Thứ Nguyên đang nằm dài ở sofa ăn vặt xem tivi, thấy động tĩnh sau lưng không khỏi tròn mắt.
WTF???
Như thế nào ra ngoài nháo một chuyến lại kiếm được thú cưỡi đưa về tận nhà thế này.
Phó Kiệt dừng bước chân, híp mắt lạnh lẽo cho Thứ Nguyên một ánh mắt sắc như dao. Thủy Lam đột nhiên xuất hiện giữa phòng khách, thân hình thiếu nữ xinh đẹp trong bộ kimono cách điệu dần từng bước tiến về phía sofa ánh mắt y hệt chủ nhân không có một tia cảm xúc. Trong tay cầm đá ngân tinh giống viên đá Thứ Nguyên đã ném ra ngoài tối qua, cơ hồ sức lực chuẩn bị bóp nát đá muốn vỡ vụn. Thanh Katana sắc bén mỏng như lá lúa không biết đã nằm trong tay cô bé từ lúc nào, không nói một lời cứ vậy vung lên.
Thứ Nguyên mặt tái mét: "THỦY LAM!! THỦ HẠ LƯU TÌNH. BẢN HỆ THỐNG MUỐN GIẢI THÍCH!!!"
"Giải thích? Mệt hắn ta tìm người lâu như vậy. Ngươi lại dám giấu"
Thanh kiếm lướt đến chém ghế ra làm hai, Thứ Nguyên hoảng sợ nhảy lung tung tìm chỗ trốn khỏi ác quỷ trong hình hài thiếu nữ.
Đọc FULL bộ truyện.
"Tất cả đều là có uẩn khúc. Nghe giải thích đã!!!"
"Câm-miệng!!!"
"..."
Phía sau một trần ầm ỹ. Phó Kiệt để mọi chuyện cho không gian tùy thân giải quyết, bản thân mang theo con Koala lên lầu ba tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371395/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.