Mạc Khanh kẹt ở không gian này đã nửa năm để chữa trị kinh mạch, đan điền cũng như phục hồi bàn tay bị Tiên Tích Viêm của Cổ Mục Khắc Dã siết đến đứt.
Nếu một mình cô tự thân chữa trị thì chắc chắn chính là một kẻ vô dụng không làm nên cơm cháo gì. Chính là do có người giúp nên cuộc sống mới có thể tiêu diêu tự tại ăn chơi lang thang khắp nơi mỗi khi không phải ngâm nước thuốc.
Hai vị giám sát 7 và giám sát 11 ngay khoảnh khắc Mạc Khanh đột phá cấp 4 đã anh dũng xuất khỏi Thứ Nguyên, mở cánh cổng vạn năng ngay mặt nham thạch nóng đỏ để đưa Mạc Khanh đến chiều không gian khác.
Đương nhiên em bé oán phụ nào đó bị bỏ rơi ngay khi chiếc nhẫn rời khỏi thân thể Mạc Khanh, lập tức không cam lòng bị phong ấn bản thể nằm dưới đáy hồ nước ngủ một giấc chưa tính ngày tỉnh lại.
Bọn người cục súc, đừng tưởng bản hệ thống không biết cái bàn chân đạp vào mặt mình lúc cả ba xuất không gian là của ai...
Giám sát 11... ha ha ha... bản hệ thống nguyền rủa ngài đoá cúc vàng sẽ bị giám sát 7 ngắt ngay vào khoảnh khắc bị nữ nhân khác ngoài chủ nhân chạm vào người.
Nhanh thôi, ngài không thoát được đâu, quả báo sẽ đến sớm với thể loại yêu nghiệt đất trời bất dung không bác ái với trẻ em khiếm khuyết tình thương!!!!!!!!!!!!!
Mặc kệ khí tức u ám liên tục phát ra từ chiếc nhẫn, Mạc Khanh đã triệt để mất hút sau lớp nham thạch cùng hai người đàn ông.
Đọc FULL
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371375/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.