3 tiếng sau thời gian cách ly cũng kết thúc, khi đám Phó Kiệt ra cửa khu vực kiểm tra thì có một vài người mặc quân phục đứng ở đó giơ tay vững vàng hô:
"Phó đội trưởng!!"
Phó Kiệt gật đầu cho cấp dưới nghỉ, nghe bọn họ vừa đi vừa báo cáo tình hình.
Mạc Khanh lần đầu tiên chứng kiến phong thái quân đội của Phó Kiệt vừa nghiêm nghị vừa mạnh mẽ, đôi mắt lập tức biến thành hình trái tim không có tiết tháo chảy nước miếng.
Mạc Tần Ân nhìn em gái có lẽ thứ duy nhất không thay đổi ở cô là sự yêu thích Phó Kiệt, nhưng nghĩ tới cách đây không lâu chính cô đã đề nghị giải trừ hôn ước hắn không nhịn được hỏi:
" Đừng nói em bỏ nhà đi là để bám theo hắn ta nhé"
Mạc Khanh ấy vậy mà lại lắc đầu:
" Làm gì có, ở Ngũ Hành có các anh là được rồi em thích hợp ở bên ngoài hơn"
"Em định không quay về đó à? Cha mẹ và các anh rất lo cho em"
Ngũ Hành là do Mạc Khanh tự tay lên sơ đồ, đặt tên, phân bổ người quản lý và sắp xếp vật tư, nếu cô không quay về thì Mạc Tần Ân quả thực không hiểu nổi ý định của em gái hắn tương lai định làm cái gì.
Mạc Khanh nhìn bóng lưng Phó Kiệt phía trước liền nổi hứng trêu chọc, cô e thẹn "thì thầm" với anh trai âm lượng đủ để tất cả mọi người trong đoàn nghe thấy được:
Cập nhật sớm nhất tại.
"Là Phó Kiệt nhất quyết muốn em ở bên 24/24. Em cũng hết cách, ai bảo em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371361/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.