Khi Du Tư Duật điều khiển thanh sắt bay cách một đoạn thật xa khỏi ngôi làng, ngoảnh đầu không thấy Phó Kiệt đuổi theo liền thắc mắc: "Nam chính không phải có cánh sao? Sao không bay đuổi theo?" Mạc Khanh ngồi xổm ở ngay dưới chân Du Tư Duật, đang bận lấy khăn lau hết máu người dính trên tay và mặt liền lắc đầu: "Làm sao em biết được, nam chính tính cách càng ngày càng đi lệch so với tiểu thuyết, hắn không dùng lửa thui trụi lông của em là may lắm rồi. Ể, anh đi đâu đó? Sắp về tới nơi rồi mà" Du Tư Duật đáp xuống một khu rừng dưới chân núi Đan Xơ, quăng Quý Viêm như quăng bao gạo xuống dưới đất, đoạn ôm quần chạy ra một gốc cây: "Mày làm tang thi rồi làm gì biết mấy cái nhu cầu bức thiết này của con người nữa hở... A... nhịn suốt từ lúc gặp hai thằng ất ơ kia rồi. Suýt thì vỡ bóng chết ta." Du Tư Duật thở một hơi thỏa mãn, vừa đứng xả nỗi buồn vừa huýt sáo. Miệng lầu bầu: 'May mà hai đứa không còn phải bận tâm đến mùa dâu 1 tháng 1 lần của con gái nữa. Nếu không anh mày lỡ bị tách mày ra trúng mùa bội thu thì tang thi cứ lần theo mùi, đuổi xách tampon chắc chạy bĩnh cả ra quần" "Anh thôi ngay vừa đứng tè vừa hướng của quý về phía em đi" Mạc Khanh lấy tay vỗ vỗ mặt Quý Viêm mấy cái xem tình hình biến hóa của hắn, sau đó lấy từ trong không gian một ca nước hồ, banh miệng y ra rót ồng ộc. Du Tư Duật xả xong kéo khóa quần, tiến lại gần lấy chân đá đá mấy phát vào người Quý Viêm, nói bâng quơ: "Cô ta cũng hay quá hen. Sắp biến hóa thành nữ nhân ác độc rồi" Mạc Khanh nhìn làn da Quý Viêm càng lúc càng tái nhợt, máu đỏ chảy ra ở ổ bụng cũng dần biến thành màu đen, liền thở phào một hơi. Cái tên này chết rồi cứ tưởng không cứu được. Nhưng mà lúc có lại ý thức không biết hắn ta có hận vì cô đã biến hắn thành tang thi hay không. Nếu Gia Lục không báo cho cô biết có một nhóm người trong quân đội từ thành phố S chạy qua đây có ý định giết chết một người đàn ông tên Quý Viêm, có lẽ người này cứ thế đã bị vứt xác lại cho tang thi ăn thịt, bốc hơi khỏi thế gian không ai hay. Trong hai tháng qua Gia Lục và Gia Niên sống chết bám riết lấy hai anh em Mạc Khanh không rời, trong lúc Mạc Khanh định lập mưu bỏ hai anh em này lại Gia Lục kịp xúc phát dị năng cường hóa bộ phận, tai trở nên đặc biệt nhạy có thể nghe xa ở khoảng cách 15km, nếu không có lẽ với tính khí gian xảo của Du Tư Duật đã đá đít hai đứa đi từ lâu rồi. Thính giác rất có lợi, nghe lén rất tốt nha. Nhưng mà nhạy quá cũng rất bất tiện, lúc khởi động dị năng tạp âm rất nhiều, cậu bé phải mất vài phút tập trung để lọc ra thông tin cần thiết. Thế nên cuộc đối thoại của đám quân nhân này trong lúc Gia Lục đang luyện tập nghe thấy được, lập tức báo lại cho cô vì cậu bé thấy bọn họ nhắc đến Phó Kiệt, Đường Vũ Hán và con Bạch Tuyết. Thực ra là nhắc đến Kiwi nhưng Du Tư Duật từng bảo: đã đổi chủ thì phải đổi cả tên, nếu không về sau lỡ chạm mặt đánh nhau cả hai cùng đồng thanh hô Kiwi con chó ngu này biết phải chạy sang bên nào?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]