Con chó Ngao nhìn thấy người lạ ở trước mắt lập tức dựng đứng lông trên lưng, cơ mặt xô lại vô cùng dữ tợn sủa lên mấy tiếng vang dội hòng đuổi mấy người Mạc Khanh đi.
Không hiểu sao nó cảm thấy những kẻ trước mắt này vô cùng nguy hiểm, nhất là cái người toàn thân tỏa ra hắc khí kia ẩn ẩn một tràng khí tức khó ngửi vô cùng khó chịu khiến nó có cảm giác bị đe doạ.
"Chị gái, con chó lớn quá. Nó bị thương rồi thì phải"
Gia Niên nhìn thấy ở mạn sườn con chó bị cào rách một mảng lớn, lông và bùn đen hòa quyện với màu máu đã bết lại thằnh cục, cọ xát vào vết thương phía sau càng khiến máu rỉ ra càng nhiều nhỏ tí tách xuống mặt đường lát gạch.
Mạc Khanh quay ngoắt đầu lại chỗ Gia Niên đang đứng, cầm tay cô gái viết lên lòng bàn tay cô hai chữ, sau đó chỉ chỉ vào mình. Chịu thôi điện thoại cô hết pin đã vứt luôn trên xe rồi mà hai chị em nhà này cứ gọi một tiếng chị gái, hai tiếng chị gái.
Gia Niên im lặng một lúc, nhìn đôi mắt ẩn ẩn sau cặp kính màu trà, rụt rè gọi: "Khanh ... Khanh lão đại??"
Mạc Khanh hài lòng gật đầu.
Gia Niên và Gia Lục nhìn nhau sau đó hưng chí bừng bừng vui vẻ gọi: "Vâng, lão đại !!". Ánh mắt còn ánh lên suy nghĩ: " Thu nạp em đi lão đại, lão đại là nhất, em nguyện đi theo lão đại (và anh trai) đến cùng trời cuối đất. Em rất ngoan"
Hệ thống: ..........
Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy. Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371338/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.