Mạc Khanh chậm rãi đi trên hành lang bệnh viện, cái chân bị trật bó thành một cục khiến bước chân của cô có chút khó khăn. Cảm thấy hơi bực mình, Mạc Khanh trực tiếp ra lệnh: "A Nhất, bế ta ra xe"
A Nhất không chút do dự vòng tay nhẹ nhàng bế Mạc Khanh lên theo kiểu bế công chúa, sau đó bỏ mặc tiếng hú hét phấn khích của mấy nữ bệnh nhân và y tá thản nhiên di chuyển ra ngoài chiếc xe đã đợi sẵn, cẩn thận bố trí chủ nhân của mình ngồi an ổn rồi phóng đi mất.
Thế nên lúc ba người Phó Kiệt, Khiêm Tấn Hạo và Đường Vũ Hán cùng đứng ở lan can thảo luận về cô gái họ vừa mới gặp thì bắt gặp tình cảnh này. Khoé miệng Đường Vũ Hán giật giật: "Nếu là anh em họ thì thế này cũng quá sặc mùi gian tình đi"
Phó Kiệt hừ một tiếng: "Bớt quản nhiều, lát tôi có hẹn thu âm ca khúc mới, đi trước đây"
Nhìn bạn thân đã đi xa, Đường Vũ Hán chậc lưỡi: "A Hạo, cậu nói xem vì sao A Kiệt càng ngày càng dễ sinh khí vậy a ~?"
Vẫn như cũ nghiên cứu chỉ số xét nghiệm của cô gái lúc nãy, Khiêm Tấn Hạo thở dài một hơi ra chiều mệt mỏi: "Dạo này cậu ấy hay bị gặp ác mộng nên tinh thần hơi kém. Tôi có kê đơn thuốc cho A Kiệt rồi cậu bớt càm ràm thì đến tôi cũng sẽ đỡ nhức đầu" Sau đó bỏ đi luôn mặc kệ Đường Vũ Hán ở đó tiếp tục trách móc.
----------
Khoảng 30 phút sau chiếc Audi chuyên đưa đón Mạc Khanh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-thanh-nhan-vat-phan-dien/1371307/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.