Đa Dư yên tĩnh ngồi đó, thông qua khe hẹp nhìn rõ mấy người trên nóc xe nhất thanh nhị sở.
Cô đem tất cả hận ý chôn vùi trong lòng, cô muốn đợi, đợi đến khi bọn hắn cho rằng đã thành công, cho rằng đã viên mãn.
Thì đem tất cả những mộng cảnh đó đập vỡ trước mặt bọn hắn.
Đa Nghiên vừa đang muốn lên tiếng, chợt cảm nhận được một ánh mắt khiến cho người ta ớn lạnh ghim lên người, cô ta thuận mắt nhìn theo, chau chặt mày, cả người trốn phía sau Lâm Tử Thạc.
Đôi mắt của Lâm Tử Thạc trở nên sắn bén.
Khiến cho người đàn ông được xưng là lão đại bị dọa cúi đầu, người đàn ông này thật đáng sợ.
Tiếng ‘ọt ọt’ vang lên rất to, người nào cũng nghe thấy rất rõ.
“Lão đại, em đói!” ánh mắt khát vọng dán chặt vào mấy cái balo to sau lưng mấy người Lâm Tử Thạc.
“Nhịn đi.” Tiếp đó là tiếng ‘ọt ọt’ của người nào đó vang lên.
“Lão đại, anh cũng đói rồi đúng không! Họ có đồ ăn, họ nhất định là có đồ ăn.”
‘Bốp’ một tiếng.
“Lão đại, sao anh lại đánh đầu em?”
“Câm mồm.”
Lại một tiếng ‘ọt ọt’
Người nào đó ủy khuất chỉ vào cái bụng bên cạnh, “Lão đại, lần này thật không phải là em, là bụng anh kêu đó.”
...
Trong mắt Lâm Tử Thạc có sự tính kế mà không ai phát hiện ra.
“Tôi có hai cái bánh bao ở đây, hai người lấy ăn đi!”
“Con người cậu thật là tốt, chúng tôi định cậu rồi, cậu muốn đi đâu, chúng tôi đi đó. Về sau cậu chính là lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484591/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.