Đa Dư chân trước vừa về đến phòng trọ thì chân sau đồ đạc đã được chuyển đến rồi.
Cô không chỉ mua quần áo cho mình mà còn chuẩn bị cho cả Nhiếp Minh.
Cô phân loại đồ rồi thu tất cả vào trong không gian.
Đa Dư nhìn màn hình điện thoại nhấp nháy thì thật rất không muốn nghe máy.
Nhưng mà cô của hiện tại không thể làm thế.
“Bố ạ.”
“Tối mai về nhà ăn cơm đi, bố mẹ Lâm Tử Thạc cũng sẽ đến.”
“Vâng ạ.”
“Sắp thi rồi, ở trường từ sáng tới tối đều không thấy bóng người, buông thả thế là đủ rồi. Thành tích con cái Đa gia không thể quá kém được.”
“Vâng thưa bố.”
Từ điện thoại truyền đến tiếng “tút tút tút”.
Đa Dư ăn một bát mỳ thịt bò thơm nức mũi, no quá.
Đồ vật có thể nghĩ đến đều đã chuẩn bị đầy đủ rồi.
Còn lại chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi mạt thế buông xuống, chờ đợi một đợt lưu vong sắp đến.
Còn cây gậy Kim Cơ thì đợi mạt thế đến rồi lấy cũng được.
Màn đêm tăm tối rất nhanh được ánh sáng mặt trời thay thế, một ngày mới lại bắt đầu.
Đa Dư lái xe đến trường, cô sẽ không quên mất cảnh báo của điện thoại ngày hôm qua, liền đi một chuyến.
Nói đến cũng thật trùng hợp, cô gặp Trần Nhiễm ở cổng trường.
Đa Dư vừa muốn chào hỏi với cậu ta.
Thì chỉ nhận lấy một tiếng ‘hừ’, đến nhìn cũng không thèm nhìn đi qua người cô.
“Học đệ, chân cậu tôi cần dài ra một chút.”
Trần Nhiễm dừng cước bộ, quay đầu phẫn nỗ nhìn Đa Dư, chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1484576/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.