An và Hoàng Giám Vũ về đến nơi ở, cả hai nhận ra bầu không khí vô cùng kì quái. Mọi người im lặng không biểu cảm nhìn nhau, mấy đứa nhỏ thì co rúm vào một có, tay chân đều run nhẹ.
_ Có chuyện gì thế ? - Hàn An đóng cửa lớn lại rồi hỏi. Hoàng Giám Vũ cũng thắc mắc nhìn Lưu Tịnh Ly.
_ Tiểu Q bị thương rồi.
_ Có nặng không ? Có
Hàn An cau mày, cậu nhanh chóng tiến lại hỏi. Ở giữa mọi người Hàn An thấy bé Dâu Tây đang ôm Tiểu Q nằm thở phì phò. Tiểu Q nghe thấy tiếng của cậu thì miễn cưỡng ngẩng đầu, rồi lại gục xuống mệt mỏi. Thân thể nó điểm xuyết vết máu.
Hàn An thở phào, may mà vết thương không sâu.
Cậu ngồi xuống một tay xoa đầu bé Dâu Tây một tay vuốt lông trấn an Tiểu Q. Bé Dâu Tây dụi đầu vào tay cậu, biểu cảm như sắp khóc.
_Chuyện là thế nào thế ? - Hoàng Giám Vũ cao giọng hỏi. Thực lực của Tiểu Q bọn họ đều biết, không có lí nó chỉ canh gác ở cổng nhà, thi thoảng xử lí một hai con tang thi mà lại bị thương ra nông nỗi này được.
_ Tại, tại mấy anh đi lâu nên tụi em tưởng mấy anh muốn đi luôn. Nên mới ra ngoài tìm thử...xem sao
Một cậu bé cắn răng lên tiếng, đoạn phía sau không cần nói thì mọi người cũng hiểu. Chỉ là nói muốn đi tìm, tụi nó một đám trẻ con không có dị năng, ở một nơi xa lạ sao trong hoàn cảnh mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-gia/3068105/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.