Mới vừa đi ra khỏi cửa, gió rét liền chui qua y phục của mọi người, thấm tới tận trong xương, lạnh buốt cả người.
Bên trong tiểu khu rất yên tĩnh, người ra vào không nhiều lắm, bất quá người trong tiểu khu nhìn thấy ba người đều có chút tò mò, nên biết, nếu có thể vào ở khu cư xá đều là tâng lớp cao trong căn cứ, những người này trước kia tất cả đều hoặc là thế giao, nếu như có người xa lạ, bọn họ lập tức có thể nhận ra.
"Các ngươi hảo!" Một lão nhân gia nhìn thấy ba người, liền không nhịn được chủ động mở miệng hỏi.
Vân Khởi mặc dù lạnh lùng nhưng cũng không phải là người không biết lễ phép, vì vậy cũng gật gật đầu "Ngài khỏe!"
Cao Lôi cùng Đồng Hạo dường như cũng không nhiệt tình mấy chào hỏi.
"Các ngươi là vừa tới a?" Lão nhân nhìn xem ba người ôn hòa hỏi.
"Đúng vậy, cụ ông, thời tiết lạnh như vậy, ngài tốt hơn nên ở nhà a!" Cao Lôi ha ha nói ra.
Lão nhân ôn hòa gật đầu "Cả ngày ở nhà cũng không chịu được, đi ra đi dạo cũng tốt."
Nhìn ra được, lão nhân này thật không đơn giản, mạt thế có thể nhàn nhã ở nhà, ăn uống không lo, thân phận bối cảnh nhất định không đơn giản.
Lão nhân nói xong, ngửa đầu nhìn trời, khuôn mặt già nua lại tràn đầy bi thương "Ai! Loại ngày như thế này khi nào thì mới có thể đi qua?"
Lão nhân thanh âm càng ngày càng thấp, trên người tản mát ra bi thương, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-nu-vuong-tro-ve/2126255/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.