Vân Khởi đầu óc tự nhiên không có xấu, đang lúc mọi người kinh ngạc, nghi hoặc, khinh thường, không biết tự lượng sức mình trong ánh mắt cùng Cao Lôi, Đồng Hạo ra khỏi đại sảnh nhiệm vụ.
Ra đại sảnh, Vân Khởi vừa hay nhìn thấy liền giậm chân, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Văn bị đông lạnh đỏ bừng. Tiểu Văn nhìn thấy Vân Khởi mấy người đi ra vội cười chạy tới gần
"Tỷ tỷ?"
"Uh, " Vân Khởi cười sờ sờ Tiểu Văn đầu, nhìn sắc trời một chút
"Trời tối, nhanh về nhà đi!"
"Uh, " Tiểu Văn đáp một tiếng, liền cười muốn chạy đi.
Vân Khởi lại từ trong bao móc ra hai khối bánh mì, cấp cho Tiểu Văn, Tiểu Văn vội vàng lắc đầu "Tỷ tỷ đối với Tiểu Văn tốt, tỷ tỷ cũng phải ăn, Tiểu Văn không thể nhận."
Nhìn bộ dáng có hiểu biết của Tiểu Văn, Vân Khởi có chút bận tâm, còn là lặng yên không một tiếng động nhét vào trong lòng Tiểu Văn
"Không có việc gì, tỷ tỷ còn a, Tiểu Văn lấy về cùng mẹ, cùng nhau ăn đi."
Tiểu Văn lập tức cảm động hai mắt bốc lên nước mắt
"Cám ơn tỷ tỷ!"
Vân Khởi lúc này mới khoát tay, làm cho Tiểu Văn trở về nhà.
Ba người thuận đường trở về tòa nhà, xem chừng còn muốn ở tòa nhà này ở một đêm nữa a.
Trên đường đi ngang qua những người sống sót ở trong căn cứ, chỉ thấy trên một cáiquảng trường lớn, lều nhỏ tràn đầy nguyên một đám giống như cây nấm vậy, bên trong có rất nhiều người xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-nu-vuong-tro-ve/2126240/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.