(ka: tên chương này là do ka đặt đó. Kkkk~ rất hợp với chương)
Vân Khởi không có quản những thứ này, nàng cũng không cần biết. Vân Khởi ngồi trên xe, thay thế tiểu Hạo, có vài người vốn còn muốn có thể đi vào đoạt một chút, nhưng khi nhìn đến ngồi trên xe Vân Khởi, liền gấp rút lại ngồi trở xuống, chuẩn bị lên đường.
Vân Khởi chú ý tới, trong kho hàng chiến đấu cũng không có duy trì liên tục bao lâu, có người vừa lòng thỏa mãn cầm lấy thức ăn giành được ngồi lên xe, có người lại là có chút uể oải.
Vân Khởi thậm chí còn chứng kiến hai thiếu nữ vốn bị bắt cóc lại đi theo hai nam nhân vào trong xe, một bộ dáng thân mật.
Xe bắt đầu đi, đằng sau chỉ để lại vài phụ nữ trung niên, đau khổ yêu cầu, hy vọng có thể mang nàng cùng đi.
Nhưng tại đây mạt thế nhân tính lạnh bạc, một người phụ nữ trung niên không có sức chiến đấu, còn nhiều hơn miệng ăn cơm, lại không trẻ tuổi tướng mạo đẹp xinh đẹp, ai nguyện ý uổng công nuôi?
Xe từ từ đi xa, chỉ để lại từng đợt ác mắng, nguyền rủa.
Nhân loại ngay lúc này đây, đã trải qua mạt thế rèn luyện, tâm tính kiên cường, tính tình lạnh lùng, đã xưa đâu bằng nay.
Người đói lâu ngày ở đâu còn quản cái gì đạo đức? Cái gì lương tâm?
Ở thức ăn trước mặt, hết thảy đều là không đáng là gì cả. Trên đường lại lục tục gặp được không ít xe chạy nạn, nhìn thấy đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-nu-vuong-tro-ve/2126234/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.