Edit: V.O
Ánh mắt Bạch Vi Lan tối sầm, ánh mắt nhìn xuống vết thương, trong nháy mắt, trong mắt xẹt qua ánh sáng phức tạp, không bao lâu cô ta đã phân biệt rõ lợi và hại, cô ta vẫn không thể giấu đi khối thiên thạch đặc biệt trong tay này được: "Lấy được rồi, chỉ là... tốn mất nhiều người như vậy, em, rất không yên tâm."
"Lấy được là tốt rồi, những người đó, hừ, vốn là vật hy sinh, em không cần áy náy, bọn họ không bị chúng ta trù tính thì cũng sẽ bị người khác lợi dụng, còn không bằng tác thành cho chúng ta, thói đời này, không có bản lĩnh thì nên tự cảm thấy làm chó cho người ta sử dụng." Người phụ nữ tóc đỏ đắc ý nói.
Sau khi Dị năng giả hệ Thổ - Khổng Lam Thanh nghe xong những lời này, chân mày cau lại, anh ta thật không thích lời nói của Triệu Hàm Kiều, có việc gì thì làm việc đó, nói đến chuyện này quanh minh chính đại như vậy lại khiến cho người có chút không thoải mái, khó trách bảy năm nay cô ta còn chưa nắm được Dương Thế Trạch, nhưng lại bị một tên nhảy dù như Bạch Vi Lan thu phục, chỉ là thái đội xử sự và nói chuyện lại thua người ta, thủ đoạn càng không chỉ thua một chút. "Được rồi, có thời gian nói chuyện này còn không bằng cô giữ thời gian xử lý vết thương, tuy rằng tang thi triều đã được dẫn tới Lê thành, ai biết sau khi chúng nó phá Lê thành xong mà không tìm được đồ có quay ngược lại không."
"Anh! Tôi nói sai rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-hac-am-nu-phu/562134/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.