Edit: V.O
"A... đây là muốn khen bản Đội trưởng đa tài đa nghệ sao?"
Tần Nguyệt cười rất tươi, vừa vặn Tuyết Triệt ở phía trước cô thấy nhiệt độ đột nhiên giảm xuống, giống như có tuyết từ trên trời rơi xuống, vô cùng rét lạnh, cậu ôm thân mình run bẩy bẩy, cứng ngắc vòng qua, Đội, Đội trưởng! Mụ nội nó, có cần phải khổ sở ép buộc như vậy không!
Mắt nhìn một vòng chung quanh, đám bạn nhỏ đều rất không phúc hậu tránh tầm mắt Tuyết Triệt, nếu không nhìn lầm, nhóm cặn bã này lại còn yên lặng tránh xa chỗ này, không dám chia sẻ với nhau? Không dám hữu nghị trường tồn? Còn có thể cùng nhau chơi đùa vui vẻ không đây!
"Quá rảnh rỗi cũng không phải là chuyện gì tốt, nhất là kiểu tranh thủ rảnh rỗi là không tốt nhất, tôi nghĩ chúng ta rất cần khai thông một chút." Tần Nguyệt nói.
"Đùa sao! Đừng như vậy, keo kiệt cũng mọc lên mặt rồi." Tuyết Triệt lắc lắc tay, ý để mọi chuyện cứ như vậy thôi.
"Là sao?" Tần Nguyệt cười lạnh, nói: "Vậy thì cùng nhau vào ác mộng đi."
Lừa người!
Đó là chuẩn bị sắp để cho cậu gặp ác mộng đó chứ!
Tuyết Triệt không kịp cảm thán thế giới ác nghiệt này, đôi mắt nhỏ chuyển loạn chung quanh, âm mưu tìm được thứ có thể đột phá lỗ hổng, nhưng mà lúc cậu vui mừng muốn chạy, quá muộn, Tần Nguyệt đã vươn nắm đấm hàng ma tới. Không ngoài ý muốn, tên không có miệng tốt bị kéo tới một góc phòng thí nghiệm, Tần nguyệt xoa nắn quả đấm, vẻ mặt tươi cười tính trao đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-hac-am-nu-phu/562130/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.