“Thật xảo, cậu có đưa ảnh chụp gửi cho mẹ cậu không vậy?” Được sự đồng ý của quân đội, về sau Tần Nguyệt đối Nguyên Tuyền trêu nói.
“Thôi đi, lão Tuyền ta chính là một cô nhi, cha mẹ là ai còn không thấy bao giờ đâu.” Nguyên Tuyền tuyệt không để ý mình bị chê cười, ngược lại thản nhiên đính chính thân phận,” Nếu không phải sợ chị không đưa ảnh chụp cho em, em còn không phải đi tới đường cùng sao, kết quả vẫn là bị chị chơi xỏ.”
Sau Tần Nguyệt lại cùng Nguyên Tuyền khách sáo vài câu đang muốn vào trong xe nghỉ ngơi, Nguyên Tuyền là cái gì chứ, ô phố cửu hạng đại đại nhân, nhìn qua một cái liền hiểu ý, biết cô không muốn nói nhiều, lo liệu nguyên tắc lấy lòng lão đại, Nguyên Tuyền vui tươi hớn hở nói:” Đại tỷ, ngài mệt mỏi rồi cứ nghỉ ngơi trước, em liền tại một bên theo, nếu như ngài có gì phân phó mở cửa xe kêu một tiếng là được.”
Tần Nguyệt gật gật đầu, chờ Nguyên Tuyền sau khi rời đi bình thản ung dung lái xe theo đội ngũ cuối cùng.
Người này hiển nhiên còn chưa có mất đi nguyên tắc trật tự hắc đạo, thời khắc tươi cười tiết lộ ra một chút tính toán âm mưu. Bất quá nếu hắn muốn tính toán nhiều chỗ tốt trên người cô, như vậy cô chỉ có thể nói xin lỗi, kiếp trước trải qua mặc dù không có thay đổi gì bên ngoài nhưng lòng của cô đã sớm chết lạnh, không tin bất luận một ai.
Cái chết, làm cho cô hiểu được một đạo lý.
Vô luận là thân nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-hac-am-nu-phu/562086/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.