Rời đi Tề Vi, Tần Nguyệt đi về hướng tiểu khu, dọc theo đường đi tiện tay giải quyết một số ít tang thi gần đó.
Thời điểm đi qua khu dân cư, rất nhiều người may mắn sống sót thò đầu từ cửa sổ vụng trộm nhìn Tần Nguyệt, còn có một người to gan phất tay hướng Tần Nguyệt kêu to,”Này, em gái, làm gì đó, thức ăn của anh sắp hết, em suốt ngày ra ngoài có thể hay không cho anh ít đồ ăn?”
Một vài người nghe vậy, cũng thò đầu ra phụ họa.” Không sai, không sai, em đưa cho anh ít đồ, anh iền cấp cho em hai xấp tiền.”
“Đưa cho tôi trước, tôi cho em gái ba xấp, còn có tiểu phí, có gì cứ đưa lại đây..”
“Tôi đưa 1000, còn có tiền gì đó đều đưa…”
“Em gái, trước đưa cho tôi, con trai tôi là quan viên chánh phủ, chỉ cần đưa….”
“Ai, dựa vào cái gì đưa cho cậu trước, em gái nghe chị nói, đừng nghe bọn hắn…”
“Làm sao nói, trước hết tôi là chủ tịch công ty dược phẩm XX, chỉ cần đưa tôi ít đồ ăn, tôi cam đoan…”
Thanh âm trong tiểu khu càng lúc càng lớn, bọn họ sợ Tần Nguyệt không có nghe thấy, người kia so với người kia càng to tiếng hơn, điều kiện sau so với điều kiện trước càng muốn tốt hơn, Tần Nguyệt nhíu mày bước nhanh đi qua, trước khi đi còn có ý tốt chỉ chỉ xa xa vì tiếng nói của bọn họ hấp dẫn không ít tang thi tới gần.
“A, cô đừng đi….” Đáng tiếc có người còn không có hiểu rõ hành động của Tần Nguyệt, chỉ mong cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-hac-am-nu-phu/562076/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.