Tần Nguyệt thu thập xong gạo trong kho hàng cũng không tìm kiêm thêm các cửa hàng khác chỉ thuận tiện trên đường ghé một hai cửa hàng thì thu thập thêm một ít, vừa hay không gian của cô không phải là rất lớn, với lại nếu cô thu thập sạch sẽ hết, cô cũng không thể tưởng tượng tâm tình của những người đến sau đã trải qua nguy hiểm để đến đó sẽ như thế nào nếu đối mặt với kho hàng trống rổng.
Loại chuyện thất đức đó cô không làm, là người Tần gia quan trọng là cô được giáo dục rất tốt biết thế nào cho vừa phải, có thể trọng sinh là may mắn lớn nhất đối với cô, được cái không gian cũng là do tổ tiên phù hộ, cô không có ý nghĩ muốn giúp người khác, nhưng cũng có giới hạn của cô, biết cái nào nên làm và không nên làm
Tần Nguyệt đi đường tắt hướng góc đường đi tới, cô nhớ rõ trước kia thời điểm đi dạo phố này có một cửa hàng bán nước suối, bên trong có thật nhiều bình nước, tại mạt thế quan trọng nhất là nước uống cùng lương thực, do thiên nhiên bị ô nhiễm nên nước có thể dung càng thêm khang hiếm, thậm chí về sau này nước so với lương thực càng quý giá hơn, chung quy con người có thể nhịn ăn vài ngày như cơ thể thiếu nước sẽ không chống chọi được lâu như vậy
Phanh! Phanh! Phanh!
Cự ly cách Tần Nguyệt không xa trên ngã tư đường vang lên tiếng súng, tiếng súng? Lúc mạt thế mới bắt đầu có súng cũng không phải là người bình thường, huống chi hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-hac-am-nu-phu/562063/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.