Tiếng nước sủi bọt không ngừng vang lên, Tần Nguyệt dùng tay đưa nước thấm lên mặt, cô vỗ vỗ hai má, lúc này mới ngẩng đầu nhìn mình trong gương.
Người trong gương còn chưa hết dáng vẻ trẻ con, khuôn mặt tái nhợt khi vừa gặp ác mộng còn lưu lại thần sắc hốt hoảng, bất an, không quá mềm mại, lại có mái tóc dài sáng bóng rối tung ở sau lưng, nếu không phải ánh mắt qua hai năm gặp bi kịch lắng đọng lại sự bi thương, Tần Nguyệt sẽ cho rằng tất cả chỉ là ảo giác của mình.
Giọt nước lạnh còn đọng lại trên trán, nhỏ xuống bồn rửa mặt, làm rối loạn bóng dáng nhợt nhạt bên trong.
Kiếp trước, hôm nay Bạch Vi Lan vui vẻ tìm cô đi dạo phố, nói là cùng đi dạo phố nhưng thật ra là Bạch Vi Lan một mình lôi kéo Tần Nguyệt đi đến tầng cao nhất của Thương Trường, nơi bán bạch ngọc, chắc là trước kia cô ta đã sớm thích ngọc quan âm này, chỉ là viêm màng túi mới kéo người khác đi theo làm đầu heo.
Từ nhỏ chính là như vậy, Bạch Vi Lan mua đồ giá rẻ cho Tần Nguyệt, không bao lâu sau họ hàng đều biết, nhưng khi Tần Nguyệt mua đồ cho Bạch Vi Lan, cái tốt của Tần Nguyệt Bạch Vi Lan chưa bao giờ nhắc tới, không biết là quên mất hay cảm thấy đó là điều đương nhiên.
Nếu cô nhớ không lầm thì ngọc quan âm kia có giá là ba vạn, là đồ tốt nhưng không quí giá lắm, chỉ là Bạch Vi Lan tiếc tiền, cho nên mới kéo cô đi dạo phố. Tính toán tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-chi-hac-am-nu-phu/562041/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.