Triệu Hi vụng trộm tiến vào viện nghiên cứu tuyệt đối là muốn trực tiếp đánh cắp tư liệu, nếu có thể thuận tiện lấy được thành quả nghiên cứu thì càng tốt hơn. Thế nhưng cô ta không nghĩ tới sẽ đụng phải Cố Ngọc, còn thất thủ bị bắt.
Triệu Hi cùng Ngô Hữu Dân có mối thù giết cha, năm gần đây số lần ám sát người trong Ngô gia cũng không thiếu. Hiện giờ đem cô ta giao vào trong tay Ngô Hữu Dân, cho dù bất tử, đời này chỉ sợ đừng mơ tưởng nhìn thấy ánh mặt trời.
Mà bên ngoài sơn động lại đang chiến đấu kịch liệt.
Lúc Cố Ngọc chạy tới, Trịnh Gia đang đứng trên sườn núi nhỏ bình tĩnh quan sát trận chiến. Hắn cũng không có ra tay, có lẽ còn muốn rèn luyện các đội viên có năng lực tác chiến mạnh hơn. Nếu hắn tham gia cuộc chiến, trận chiến đấu này sẽ không còn ý nghĩa nữa.
“Tại sao em lại ra đây?” Trịnh Gia nhìn thấy Cố Ngọc có chút kinh ngạc, lại nhìn về phía Lư Thiến sau lưng cô.
Vẻ mặt Lư Thiến hổ thẹn, cúi đầu nói: “Đoàn trưởng, vừa rồi hắc quả phụ ẩn núp vào viện nghiên cứu, vừa lúc gặp phải chúng ta đi ra.”
Sắc mặt Trịnh Gia tức khắc biến đổi, vội vàng giữ chặt Cố Ngọc: “Em có bị thương hay không?”
Cố Ngọc lắc lắc đầu: “Hiện tại thực lực của em đã là thất giai, chẳng lẽ sẽ không thu thập được một dị năng giả lục giai sao?”
Có lẽ cô thật sự lâu lắm không gia nhập vào chiến đấu, ngay cả Trịnh Gia cũng đều lo lắng cho an nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-ban-gai-hung-tan/1484196/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.