Tình cảnh Trịnh Gia hiện tại thực vi diệu, hắn hiện tại đang ở khu phòng lều, chung quanh có không ít người thường vây quanh hắn, già cả lớn bé, nam nữ đều có, từng đôi mắt khát vọng nhìn hắn, khiến hắn khó có thể di động bước đi.
Bên ngoài khu lều được mọi người dựng lên rào chắn, một ngọn lửa nhanh chóng đốt lên lan can chắn, ngăn trở đám thú biến dị muốn tới gần.
Mắt thấy mỹ vị ở phía trước mà không thể ăn được, nhóm thú biến dị cũng gấp đến độ dậm chân.
Có vài con thú biến dị chờ không được dứt khoát thay đổi hướng đi sang bên kia, dù sao căn cứ này cũng không chỉ có chỗ này có đồ ăn, chúng nó lại đi tìm kiếm chỗ khác.
Ngày thường nhóm thú biến dị này đều bị áp chế, săn bắt đồ ăn đều là động vật trong núi, lúc này đã không còn con cóc áp chế, toàn bộ tranh nhau xuống núi, cũng nếm thử mỹ vị nhân loại.
Đương nhiên, những đồ ăn này ngon nhất vẫn là hài tử cùng dị năng giả, người trước non nớt ngon miệng, người sau có thể gia tăng năng lượng cho chúng nó.
Năng lượng, cũng đồng nghĩa với năng lực, năng lực đại biểu cho việc có thể cướp đoạt càng nhiều đồ ăn hơn.
Đây là pháp tắc sinh tồn của thế giới động vật.
“Anh Trịnh Gia, anh dẫn chúng ta đi thôi……” Một bé gái khóc sướt mướt lôi kéo tay Trịnh Gia.
Nhiều đôi mắt nhìn hắn như vậy, nhiều ánh mắt khát cầu hắn như vậy, Trịnh Gia không có biện pháp làm như không thấy.
Hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-ban-gai-hung-tan/1484151/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.