Sắc trời dần dần sáng lên, những người theo Cố Ngọc học tập dùng côn thương cũng dần dần nắm giữ phương pháp sử dụng chúng, chỉ là nếu muốn thuần thục cùng độ chính xác cũng không phải chuyện trong một lần là xong.
“Cố tỷ, mọi người muốn đi S tỉnh sao?” Phương Tử Di khiêng một cây súng trường đi tới trước mặt Cố Ngọc, sắc mặt có chút do dự, “Nhà em ở Y tỉnh, xuyên qua S tỉnh là có thể tới đó, em có thể đi cùng mọi người một đoạn đường không?”
Trong Mạt thế sức chiến đấu của phụ nữ là yếu nhất, huống chi còn là phụ nữ không có dị năng, Phương Tử Di muốn cho chính mình trở nên dũng cảm kiên cường, nhưng không nghĩ đến còn chưa có đạt được mục đích nửa đường đã chết non.
Dựa vào cường giả là bản năng con người.
Cố Ngọc liếc mắt trên dưới đánh giá Phương Tử Di, vào lúc cô ta thấp thỏm bất an cho rằng sẽ nghe được lời nói cự tuyệt, Cố Ngọc lại gật đầu, “Được, chỉ cần cô có thể đuổi kịp chúng tôi.”
“Thật sao? Thật tốt quá!” Phương Tử Di vui mừng khôn xiết, lập tức xốc lên mười hai vạn phần tinh thần, “Bá” một cái đứng thành hình quân nhân nghiêm nghị, ra hình ra dáng cho Cố Ngọc một cái hành lễ, “Bảo đảm không kéo chân sau đội ngũ!”
Cố Ngọc kéo kéo khóe miệng, đối với Phương Tử Di cười.
Cô thích người chịu nỗ lực tiến tới, cho dù thế đạo trở nên không tốt, nhưng chỉ cần có tín niệm kiên định thì sẽ giống như cỏ dại có năng lực sinh tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-ban-gai-hung-tan/1484089/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.