🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tử Khiêm, Tử Hoa và Ngọc Miên vểnh mặt đi tới, bọn họ cung. chả thèm liếc nhìn họ một cái vẫn tiếp lượm tinh hạch và vài món đồ hồi nãy con tang thi lỡ làm văng ra. Tử Khiêm niềm nở đi tới chỗ Tử Khiết

"Chào con trai lâu rồi không gặp, con sống có tốt không?"

"Ông bỏ cái bộ mặt giả tạo kia đi tởm chết đi được, mà ông không có mắt hay gì mà không thấy tôi sống vô cùng tốt. Ý của ông là muốn thấy tôi nằm rrong hòm mới hài lòng à"

"Sao anh lại nói vậy với ba, đồ bất hiếu".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ
2. Cấm Hôn Môi
3. Nếu Thời Gian Có Tên
4. Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)
=====================================

"Này con kia tao chưa tình xem mày là em và sau này mày cũng đừng mong ngóng tới chuyện tao sẽ gọi mày thân mật bằng hai tiếng 'em gái'"

Ả bật khóc nức nở nhưng người đi theo ả thấy vậy liền ùa tới mắng mỏ Tử Khiết, nhưng Văn Phong đâu có đủ nhẫn nại và ôn hoà để nói chuyện từ từ với cái đám ngu xuẩn kia



"Đ**m* chúng mày mau cút trước khi tao cho chúng mày ăn đấm, chúng mày là cái thá gì mà dám mắng chửi em ấy. Còn cái con bánh bèo này nữa mày khóc to lên, tang thi kéo tới càng đông thì mày tự dâng thân mà đi giải quyết"

Đám người kia im bặt, những người trong Ánh Sáng cười hả hê còn vỗ tay rất to đủ cho đám kia nghe. Ả tức giận bèn vặn ngược lại

"Nhưng rõ ràng là mấy anh mới là người cười lớn, vỗ tay to như vậy mới khiến tang thi kéo đến"

"Chà cô gái này chúng tôi dù cho có dụ tang thi tới nhưng vẫn ổn để giết hết đám đó, còn cô yếu như cọng bún nên mới là người phải lo lắng về điều đó đấy"-Giai Kỳ

"Cô quá đáng"

"Ồ cảm ơn đã dành cho người yêu của tôi một lời khen hay"-Như Yến

"Lũ đồng tính mấy người thật đáng ghê tởm"

Một cái bạt tai nhanh chóng hằn đỏ lên mặt Tử Hoa, mọi người nhìn xem ai là người động thủ. Là Nhiên Kỳ đã đánh cô ả

"Tôi không cho cô có quyền xúc phạm chị Như Yến và Giai Kỳ như vậy, mà cô làm gì xứng để có cái quyền đó"-Nhiên Kỳ



"Còn mày thì khác gì, cái thứ mặt mũi không ra gì, thân hình không phân biệt được nam ra nam nữ ra nữ. Ba mẹ mày chắc là thất vọng lắm khi sinh ra một đứa như mày.."

Vừa dứt lời Vu Thần đã chạy nhanh tới bóp chặt lấy cổ ả đôi mắt hằn lên tơ máu, lực tay mạnh mẽ nâng ả lên cao rồi ném đi. Không quên lấy khăn giấy ra lau tay mình

"Cái con đàn bà thối nát, xấu xí từ khuôn mặt đến tâm hồn như cô ý chả đáng được yêu thương. Baba của tôi có ra sao cũng không liên quan tới cô nhưng tôi cảm thấy có vẻ cô đây đang ghen tỵ với baba của tôi hơi bị quá đà rồi đấy, nên tém tém lại không thì tôi cho cô thành phế vật"

"Mày một thằng nhóc hỗn láo"

Bà Ngọc Miên tức giận chạy tới tát Vu Thần một cái nhưng Nhiên Kỳ đã chặn dùm đứa con trai yêu quý này, bàn tay in đỏ trên khuôn mặt trắng trẻo kia

"Tsh có gì cứ nhắm vào tôi, Thần Thần chỉ lag một đứa trẻ bà dám đánh nó thì tôi sẽ liều mạng với bà đấy"-Nhiên Kỳ

"Mày đàm tiếu với ai mà sinh ra nó à, đúng là một thằng đàn ông vô tích sự, đàm đúng đến nỗi có con. Nhưng chắc do mày nghèo quá nên con đàn bà kia mới vứt bỏ mày đi theo thằng khác chứ gì, còn để lại một cục nợ như vậy. Đúng là mất nết"

"Nè bà già, bà cũng chẳng có quyền để suy diễn một viễn cảnh bêu xấu Nhiên Kỳ như vậy đâu, bà thì khác gì một con đàn bà leo lên giường của đàn ông đã có gia đình. Khiến gia đình họ vị phá nát còn không ngừng lên âm mưu độc ác hành hạ, áp bức con người ta đến mức muốn tự tử. Haha thật nực cười"

"Mày im đi Tử Khiết mày nên nhớ tao chính là mẹ mày đấy, dù không phải người sinh ra mày nhưng tao cũng có công giúp đỡ mày học hành nên người đấy"

"Bà giúp đỡ tôi, wow đâu ra cái chuyện vô lý như vậy. Từng đồng tiền mà tôi ăn học một tay mẹ tôi làm 4-5 công việc một ngày mà kiếm ra, sau khi mẹ tôi mất chỉ có thể đem đi thiêu bỏ vào một bình nhỏ mà chôn ở khu đất của ngà ngoại. Còn tôi sau khi mất mẹ phải dùng chính tôi bàn tay non nớt này mà đi làm thêm kiếm tiền, bà đừng tưởng những chuyện bà làm để đẩy mẹ con tôi đến bước đường cùng này mà không ai biết. Dù cho bà có bịt hết đầu mối, dùng tiền che mắt nhà nước và pháp luật nhưng luật nhân quả cả đời này bà không thoát được đâu. "

"Mày đang nói cái gì vậy, tao không làm mày bị điên rồi"

"Tôi cảnh cáo bà nếu bà dám đụng vào em ấy lần nào nữa thì chính tôi sẽ băm bà ra thànht răm mảnh"-Văn Phong

"Mày là thằng cho nào mà dám lên tiếng ở đây, đây là chuyện nhà của tao. Im miệng rồi cút xa ra"-Tử Khiêm

"Ông có quyền gì mà quát mắng anh ấy, anh ấy là người yêu của tôi đấy, ông mới là người không liên quan gì tới tôi mới đúng"

"Đúng là ghê tởm, nuôi mày mấy năm trời giờ mày chở thành thứ không ra người như vậy à, mẹ mày bả mà biết sẽ tức chết cho mà xem"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.