Sáng hôm sau, Vu Thần bị những tia ánh sáng ở ngoài cửa sổ chiếu vào, dù Trái Đất từ lâu trả còn thấy mặt trời xuất hiện. Nhưng chẳng hiểu sao vẫn có ba buổi sáng, trưa và tối. Vu Thần mệt mỏi, mắt có chút thầm quầng mà khẽ mở. Đập vào mắt cậu là một khuôn mặt rất đẹp, lông mi dài, chiếc môi hồng nhat, sóng mũi cao. Góc cạnh của người này không thể chê vào đâu được và lựu đạn người này cao hơn cậu một cái đầu. Từ năm 16 tuổi Vu Thần chỉ phát triển như những đứa trẻ bình thường, chiều cao và tuổi tác cũng từ từ tăng lên giống như mọi người
Điều này làm cậu rất vui nha, nhưng bây giờ đâu phải lúc để hồi tưởng, người đang ôm Thần Thần là ai vậy. Bạch Vọng, còn Bạch Vọng bé con đâu rồi. Vu Thần trấn tĩnh đẩy người kia ra nhưng càng đẩy người kia càng ôm chặt, Vu Thần đành bất lực à. Cho đến khi giọng nói từ từ cất lên, chất giọng chưa dậy thì rất dịu dàng và ấm áp
"Chào buổi sáng anh Thần"
"Cậu là ai?"
"Em là Bạch Vọng nè"
"Ừ.....À.....Cái gì?"
Sau tiếng hét vì ngạc nhiên của Vu Thần, một lúc sau mọi người đã tập trung ở nhà ăn. Bạch Vọng vẫn như vậy rất dính lấy Vu Thần, mọi người đang ăn sáng khi thấy hai đứa cháu/ con cưng của mình đi xuống bèn ngơ ngác nhìn
"Vu Thần cháu cháu....sao lại để bị lừa rồi"-Giai Kỳ
"Ôi trời thằng nhóc kia mau xích ra xa khỏi chau bà"-Như Yến
"Thần Thần đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-thoi-ky-diet-vong/2490758/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.