Mất một tuần liền cuối cùng họ cũng tới nơi, không khí ở đây vẫn vậy thật trong lành
"Wow biển kìa đẹp quá"-Giai Kỳ
"Đẹp thật nhưng ẩn chứa bên dưới nó mới là điều làm chúng ta sợ"-Như Yến
"Tạm thời gác chuyện đó qua một bên đi cùng nhau hít thở không khí trong lành hiếm hoi này đi đã"-Tử Khiết
"Hít vừa thôi không lai nhiễm bệnh độc thì khổ"-Văn Phong
"Bác Phong làm hụt hứng quá đi mất"-Bạch Vọng
"Chúng ta chuẩn bị đi thôi, thám hiểm đại dương nào"-Vu Thần
"Nói mới nhớ đây là lần đầu tiên hai đứa được thấy biển nhỉ?"-Nhiên Kỳ
"Hai đứa trẻ này thật khổ sinh ra lại đúng lúc Mạt Thế tới"-Chu Minh
"Nhưng có trẻ em ở đây cũng vui nên bỏ qua chuyện buồn đó đi"-Hưá Khải
"Biến đổi xe rồi ra khơi thôi!"-Á Hiên
"Ra khơi thôi nào, căn buồm lên nào"-Nhiên Kỳ
"Anh không muốn cắt ngăn nhưng thuyền này chạy bằng động cơ không có buồm đâu"-Gia Tử
Nhiên Kỳ vừa bị Gia Tử đạp vỡ đi sự vui vẻ liền dùng khuôn mặt oán phụ của nhìn hắn, Á Hiên nhân cơ hội ôm lấy cậu an ủi. Ánh mắt đảo lên người hắn cười khẩy, miệng lẩm bẩm. Gia Tử muốn lao lên khô máu với anh một trận, mọi người trừ Nhiên Kỳ ai cũng đọc được khẩu hình miengj của Á Hiên có nghĩa là gì
"Ngu ngốc"
Hai từ tuy đơn giản nhưng chả khác nào nòi châm lửa từ từ rồi 'bùm' một tiếng. Chiếc xe biến thành mọt chiếc thuyền động cơ lớn, thuyền bắt đầu ra khơi. Gió biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-thoi-ky-diet-vong/2490714/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.